Nỗi buồn không biết nói cùng ai.

Có người bạn từng nói với tôi. Không phải tất cả vết thương đều sẽ chảy máu. Cũng không phải chỉ có chảy máu mới đau. Tôi thấy nực cười, giờ tôi cười chính tôi. Và giờ tôi lại thấy một điều đau đớn hơn nữa, Cứ ngỡ rằng sự đau buồn nhất chính là sự trách móc, hờn giận của người ấy Thế nhưng, tột đỉnh của sự đau lòng chính là sự im lặng của họ, nó như đâm nát cả trái tim mỏng manh ấy. Buồn lắm nhưng không biết nói với ai tâm sự với ai valentine vừa qua là hp với mọi người còn tôi ôm bó hoa như một kẻ khờ chạy xe hàng trăm km rồi lặng lẽ đi về Buồn là khi trao tất cả lòng tin, sự chân thành và tình yêu thương cho một ai đó. Cứ ngỡ rằng mình đủ chân thành và yêu thương hết mực thì họ cũng sẽ đáp trả lại tình cảm của mình. Thế nhưng, tất cả đều thay đổi, họ vẫn chỉ coi mình như một trong những sự lựa chọn của cuộc đời họ.