Khoảng lặng của cảm xúc (1)
Làm con nít thật đơn giản,muốn cười thì cười muốn khóc thì khóc,thích một món quà cứ bảo mẹ mua,lúc còn bé tôi mong mình sẽ thành người lớn nhanh một chút,vì người lớn có thể làm được nhiều việc hơn.nhưng khi lớn dần tôi lại ao ước trở về con nít,lớn lên mới hiểu làm người lớn trách nhiệm càng nhiều,giờ muốn khóc cũng phải kiềm chế,hoặc khi đau chỉ cho phép khóc trong thầm lặng.những lúc muốn cười nhưng nụ cười thật miễn cưỡng,lúc bé bị người khi dễ có thể khóc nhòe tìm người kể,nhưng khi lớn rồi phải học cách mạnh mẽ.món quà mình thích giờ phải tự mình phấn đấu mà có,cuộc sống lúc bé có những phút bình yên trong giấc ngủ,giờ những giấc ngủ là suy nghĩ lo toan.tâm hồn lúc bé hồn nhiên tốt biết bao...
(cuộc sống vốn dĩ có những hạnh phúc rất đơn giản và bình dị, nhưng cũng vì nó quá đơn giản nên con người dành đánh rơi đi nó,con người luôn có những khát vọng trong Cái Tâm, khi bạn đạt được khát vọng này bạn sẽ xin ra khát vọng khác, từ khát vọng nhỏ bé và chuyển dần khát vọng lớn hơn.cứ mãi chạy trong thế giới của mong muốn.trong những mong muốn có những ngã rẽ, bắt buộc bạn chọn những ngã rẽ mà bản tâm muốn, có những con đường chọn là tốt và cũng có con đường là xấu,con đường phía trước cũng như mê cung,bạn không thể biết đó là hướng đúng hay sai,có những hướng đúng với bạn nhưng sai với nhiều người, có những hướng sai với bạn nhưng thành đúng trong mắt người khác.nên con đường nào rồi cũng có những cái giá của riêng nó, có thể là tốt hoặc không....
- 2 Tháng8, 2022
- 356 lượt xem
- Miễn bình luận