Sài Gòn chợt nắng chợt mưa - Lòng tôi chợt nhớ em yêu năm nào
Sài gòn chợt nắng chợt mưa
"Nhớ Sài Gòn hoa lệ
Ta và Huệ thường hay rong chơi
Giờ đây mỗi đứa một nơi
Không ai liên lạc hỏi han nữa rồi"
Ảnh tôi và Huệ trên chiếc Lambretta năm nào
Ôi! Thế là một thời tuổi trẻ qua đi với bao hoài bão, bao kỷ niệm còn đó. Với tôi tuổi thanh xuân đã trải qua nhiều địa điểm, nhưng hẳn Sài Gòn mãi là nơi tôi không thể nào quên. Ở Sài Gòn sao mà kỳ lạ thế, cứ xe gắn máy thì được gọi là Honda. Kể cả các hãng xe khác như Suzuki, Yamaha,... thì đều được gọi là Honda. Nói vậy cho vui vậy thôi chớ, thực sự Saigon trong tôi là bao kỉ niệm, bao hoài bão còn dang dở, nay đã vắng bóng, nay đã lùi xa vào ký ức của tôi. Ở đây tôi đã quen một nhỏ đáng yêu, gia đình trí thức. Hình ảnh nhỏ luôn ở trong tâm trí tôi. Tôi nhớ ngày đầu tôi gặp nhỏ, ở đâu ta? À đúng rồi ngay ở ngã sáu Phù Đổng thuộc quận Nhất, tôi đang ngồi cafe vỉa hè thì chợt em và nhóm bạn bước qua, nhỏ với tụi bạn đang bàn tán những câu chuyện vui vẻ, những tà áo thướt tha bay trong gió. Cứ vậy khẽ đưa nhẹ làn gió tới chỗ tôi, bỗng tôi cảm thấy chợt mát, chợt thấy mùi hương thơm thoảng đưa giữa cái tiết trời nóng nực này. Tôi thấy em vừa nói chuyện vừa cười, ôi tổng hòa mọi thứ trên khuôn mặt em sao mà hoàn hảo đến vậy. Từ ánh mắt, nụ cười, khuôn dung sao mà phúc hậu, sao mà tươi tắn thế. Lúc ấy tim tôi như trúng phải tiếng sét ái tình ngang qua. Đột nhiên lúc sau bỗng có cơn mưa làm em và nhóm bạn chạy nhanh để tới điểm bắt xe trú mưa. Còn tôi thì liền nhảy lên trên hiên quán cafe để tránh ướt người. Đúng là Sài Gòn kỳ lạ, bỗng chợt nắng, bỗng chợt mưa. Thế là lần đầu tiên gặp em trong hoàn cảnh thế đấy. Và nhiều ngày sau đó tôi đều ra ngồi đó uống cafe, ngắm xe cộ, ngắm phố xa, ngắm ông Gióng trên cao và hơn cả là ngóng em qua đây, ngóng cơn gió mát, ngóng hương thơm ngày nào. Thế rồi tôi cũng lại được gặp em, được thấy hình bóng ấy, nụ cười ấy, ánh mắt ấy. Hôm nay tôi và em ở những nơi rất xa nhau, em thì đi du học có phương trời mới, không biết em còn nhớ tới tôi, nhớ kỷ niệm của chúng ta, nhớ anh hay đèo em trên chiếc xe máy Lambretta năm nào.Tôi thì vì không có em nên cũng tạm biệt Sài Gòn hoa lệ. Nhưng bỗng tôi nhớ em, nhớ tới ngày đầu tôi thấy em, nhớ mùi hương thuở ấy...
Một ngày nào cho tôi được gặp em?
"Bùng binh Thánh Gióng năm nào
Anh ngồi hè phố chợt nhìn thấy em
Phải chăng cơn gió từ em
Phải chăng anh đã yêu em mất rồi"
- 11 Tháng12, 2020
- 660 lượt xem
- Miễn bình luận