Một mai thiếp có xa chàng...
Đêm qua mưa đã về, những cơn mưa thu hiếm hoi của năm hạn hán đến với Nam California như giọt nước cành dương đem lại sự tươi tốt cho cỏ cây. Mùa thu chỉ có lá vàng, rất it hoa. Đâu đó trong vườn nhà ai tôi thấy thấp thoáng những nàng cúc vàng kiêu sa đang khoe sắc trong những ngày nhạt nắng. Sân sau nhà tôi những đoá hoa trà đang vươn mình khoe sắc thắm. Loài hoa này kỳ lạ thật chỉ thích nở vào những ngày mưa gió lạnh lùng. Tôi ước gì mình là một đoá hoa trà để ngạo nghễ thi gan cùng giá lạnh. Nhưng tôi chỉ là một cô phụ, đêm mưa buồn lại chạnh lòng nhớ người xa! Chàng của tôi đang bận việc ở trời Âu!
Miên man đắm mình vào cõi mộng, tôi đã tìm về khung trời hoa bướm ngày xưa, ngày mà tôi vẫn còn là một cô bé, tóc xoả ngang vai ngày ngày cùng các bạn tung tăng đến trường. Tôi vẫn nhớ trong giờ học quốc văn thầy giáo ra đề hãy bình giảng câu ca dao " một mai thiếp có xa chàng, đôi bộng thiếp trả con chàng thiếp xin". Tôi học hành rất dở, chỉ giỏi mơ ngoài cửa lớp. Thay vì làm bài một cách đàng hoàng, hôm đó con bé "hậu sinh khả ố" là tôi đã tự sáng tác ra bài thơ...con cóc:
Một mai thiếp có xa chàng
Đôi bông thiếp không trả...cái nhẫn hột ...xàng cũng đừng mong
Con thì chàng cố mà trông
Để mai có kẻ nối dòng tổ tiên
Thiếp về đốt mảnh hương nguyền
Tô son điểm phấn làm duyên với đời
Buồn tình thả mấy tờ rơi
May ra bay đến tay người đợi mong
Biết đâu lại gặp thuyền rồng
Thoát ra cái kiếp nằm trong thuyền chài...
Bài thơ đến tai ông cụ, tôi đã được nghe một bài giảng luân lý dài lê thê. Nào là con gái gì mà cứ như "nữ tặc" không biết tứ đức tam tòng là gì, rồi đây có ai dám rước? Con ơi phải biết câu "nữ tử vô tài tiện thị đức" Con gái không có tài thì mới có đức? Không hiểu Phu tử dựa vào đâu mà nói như vậy? Rồi thì "phu xướng phụ tuỳ"...Tôi nghe những lời giáo huấn đó từ tai này bay vèo qua tai kia chẳng còn một chữ nào được giữ lại trong đầu. Tôi rất thương ba, không cãi lại, nhưng tư tưởng chống đối cứ hiện ra trong đầu. Lời của ông cụ chẳng đúng chút nào, tôi chưa qua lứa tuổi cập kê đã có bao nhiêu những anh trai làng muốn "rước" rồi! Cái ông Khổng Phu Tử của mấy ngàn năm trước ấy đã đặt ra tiêu chuẩn cho người phụ nữ nhưng hình như chỉ áp dụng cho giới bình dân mà thôi còn những người được gọi là mẫu nghi thiên hạ thì sao? Đơn cử là những bà Chung Vô Diệm, Võ Tăc Thien, Từ Hi thái hậu... các bà ấy có những đức tính tốt đẹp kia không? Ông có dám nói những bậc nữ lưu Đoàn Thị Điểm, bà Huyện Thanh Quan, Thị Lộ, Bùi Thị Xuân ...là những người không có đức hay không?
Tiếng chuông điện thoại cắt ngang dòng tư tưởng của tôi. Chàng từ UK gọi về. Không biết đi làm gì để rồi mỗi ngày 3-4 lần điện thoại. Tôi rất ngưỡng mộ những người đàn ông thành đạt, nhưng nếu hỏi tôi có muốn trở thành người tình bé bỏng của họ hay không thì câu trả lời của tôi là triệu triệu lần không. Đối với tôi không có thứ gì miễn phí trên cõi đời này. Tất cả những thứ tôi có đều được tạo ra bằng chính đôi tay và khối óc của mình. Tôi không thèm và không muốn chia sẻ những gì thuộc về người khác. Người Mỹ có câu "The grass are always green on the other side of the fence". Tôi bằng lòng và hạnh phúc với những gì mình đang có. Chỉ tiếc một điều chàng Trương Vô Kỵ của tôi không rành tiếng Việt. Chỉ có một câu 3 chữ chàng nói hoài tôi vẫn chưa cảm nhận được. Tìm mình hoá đá rồi sao? Nhưng mà "ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau". Nếu có kiếp sau mình cố tìm thấy nhau sớm hơn có được không anh.
- 9 Nov, 2020
- 1042 views
Chao Em
Anh o Colorado, thanh that xin lam ban voi Em
Xin lien lac (719)321-2309