Tâm sư gửi về đâu?
Những ngày cuối tuần không phải bận bịu với công việc, tôi lang thang vào khung trời ảo rồi lại lạc vào Việt Dating nơi tôi là người mới nhập cuộc.
Thật ra tôi đã vào trang này từ lâu lắm rồi chỉ để xem "chùa" mà thôi vì tôi rất ngại ngùng khi phải " khai báo" những điều rất riêng tư để những người không hề quen biết cùng chia sẻ!Với tôi VD là nơi những tâm hồn đơn lạnh tìm đến để hy vọng gặp được người mình muốn tìm: người bạn, người thương, tri kỷ, tri âm...người mà mình có thể tâm tình những niềm riêng, những điều mà không phải ai cũng có thể biết! Còn mua tình? Nghe...là lạ làm sao ấy! Theo tôi chỉ có một thứ tình người ta có thể mua bằng một chút kim ngân đó là tình dục. Tôi không nghĩ Việt Dating có thứ đó để bán. Nếu ai đó vào đây để tìm mua thứ này thì người ấy đã đến không đúng chỗ, tìm không đúng nơi...bạn có thể mua được niềm vui ấy ở những khu đèn đỏ hay những xóm bình khang và nghe nói giá cả không nhẹ nhàng như những cái "đầu heo" mà những hội viên dùng để cám ơn " ông tơ bà nguyệt " VD khi đã tìm được người mình mong đợi.Mạng chỉ là nơi gặp gỡ, nơi bắt đầu cho những cuộc hẹn hò. Tôi nghĩ người chúng ta gặp ở đây (nếu không phải là người máy, những con robot?) cũng là con người bình thườngi thì những cảm xúc, những đắm say nồng nàn có gì khác với người mà chúng ta gặp và hẹn hò bằng cách khác? Có ai chỉ yêu qua text hay email mà không cần biết chàng hay nàng là ai? Không cần có những lần gặp gỡ để mắt nhìn mắt, tay trong tay để nghe yêu thương dâng ngập hồn?
Ngồi viết những dòng chữ này, gió chướng (Santa Ana wind) hay gió heo may đang giật mạnh từng cơn điên cuồng qua mái lá (!). Một chút se lạnh của mùa lá đổ lại đưa tôi vào cõi mộng. Bàng bạc đâu đó những lời thơ của thi sĩ Tản Đà về mùa lá rụng:
Trận gió thu phong rụng lá vàng
Lá rơi hàng xóm, lá bay sang
Vàng bay mấy lá năm già nửa
Hờ hững ai xui thiếp phụ chàng!...
Thơ thẩn kìa ai vẫn đứng không!
"Thiếp phụ chàng "? Chúng mình không ai phụ ai. Chỉ là mình không thể là của nhau! Tôi lại đang nhớ về kỷ niệm! Đã bao lần lòng dặn lòng " hãy ngủ yên tình yêu ". Tôi đã đắp mồ cho cuộc tình đó rồi. Không thơ thẩn không đợi chờ những gì từ quá khứ nữa. Trong tim tôi bây giờ chỉ có chàng, người đến từ trang hẹn hò Việt Dating. Chưa một lần gặp gỡ đã như quen thuở nào. Tôi chưa yêu người ấy vì chưa bao giơ gặp nhau, nếu chỉ dựa vào những lời nhắn gởi thì tình chàng còn say đắm mặn nồng hơn những gì mà tôi đã được đọc. Làm sao mà tôi có thể không xao xuyến trước những lời text ân cần mỗi buổi sáng, hay những lời lo lắng nhớ mong khi tôi không trả lời tin nhắn!
Bên tai tôi nhè nhẹ vang lên lời hát về mùa thu, mùa của thi nhân, mùa của mộng mơ:
Trời chiều mây thu, lơ lửng mờ bay
từ ngoài xa xăm ai nhớ về đây
thôi bước dừng chân giang hồ
thương nhớ về đâu bây giờ
còn ngờ theo làn mây thu. (Tiếc thu- Hoàng Dương).
Có phải người ấy đã muốn ngừng bước chân lãng du để tìm đến một mái ấm nơi mà chàng biết có vòng tay đang rộng mở đón chờ? Tôi chỉ viết lên đây những ý nghĩ của mình, không có ý đả kích hay xúc phạm bất cứ ai. Xin mượn 2 câu thơ của cụ Tiên Điền Nguyễn Du để nói rõ mục đích và kết thúc bài viết này:
Lời quê góp nhặt dông dài
Mua vui cũng được một vài...phút giây ( xin mạn phép tác giả tôi xin đổi lại 2 chữ cuối "trống canh...thành phút giây) cho hợp với bài viết.
Mùa thu xa người,
MM
- 26 Tháng10, 2020
- 1189 lượt xem
Cuối cùng vẫn là sự cô đơn của những con người xa lạ ,muốn được có những phút giây vui vẻ khi ở đây. Để cho vơi bớt mệt mỏi với cuộc sống ngoài kia
Nghe buon man mac khi doc tam su cua ban. Thanks.