Hoa trinh nữ - câu chuyện buồn của tác giả

HOA TRINH NỮ - TRẦN THIỆN THANH - NHƯ QUỲNH THỂ HIỆN
HOA TRINH NỮ CHUYỆN CHƯA KỂ
Có bao giờ bạn nghe một ca khúc mà bạn tìm hiểu về nó? Bạn hóa thân vào nhân vật trong bài hát? Bạn tìm hiểu hoàn cảnh ra đời, tâm trạng biến cố của tác giả. Đôi khi chúng ta hãy mở tâm hồn hòa mình vào bài hát mới thấy được nhiều cái hay, cái đẹp, những điều tác giả gửi gắm trong nó. Hoa Trinh nữ là một bản tình ca được nhạc sỹ Trần Thiện Thanh sáng tác vào năm 1967. Trần Thiện Thanh để lại một kho tàng đồ sộ các ca khúc bất hủ. Và gần như mỗi bài ông sáng tác đều xuất phát từ cảm xúc, những trải nghiệm chân thật của chính bản thân. Ca khúc Hoa Trinh Nữ cũng không ngoại lệ. Đây là một trong những ca khúc của ông mà tôi thích nhất. Ca khúc không chỉ hay về giai điệu, những lời nhạc, mà đằng sau nó còn ẩn chứa một câu chuyện tình buồn của chính tác giả Trần Thiện Thanh. Trần Thiện Thanh đã gửi mọi tâm tư, mọi nỗi lòng vào từng câu từ của bài hát. Ông rất khéo léo ví von người con gái ông yêu vào một loài hoa Trinh Nữ bên đường. Một loài hoa sao mà mộc mạc, đơn phương, giản dị, đẹp đẽ như người con gái ông yêu. Hoa không dám khoe hương sắc với nàng hồng với nàng cúc, hoa cũng chẳng dám đọ hương với nàng dạ lý trong vườn. Loài hoa mộc mạc này làm Tác giả nhớ đến chuyện tình đẹp đẽ của chính mình, nhớ người yêu rất xa. Hoa Trinh Nữ ở đây tác giả ẩn dụ một người con gái mà ông yêu. Vậy người con gái này là ai? Mà làm cho ông tâm tư sầu thảm để ông cảm xúc viết lên một bản tình ca say đắm lòng người như vậy. Phải chăng đây chính là ca sĩ Minh Hiếu. Một danh ca thời đó. Mà khi ông mới sáng tác bài : " Không bao giờ ngăn cách" ông đã chạy ngay tới bên danh ca Minh Hiếu để dãi bày và để cô thể hiện ca khúc này. Chính đây là bài mà không ai qua được Minh Hiếu thời kỳ đó. Nhưng xuyên suốt bài hát Hoa Trinh Nữ ta thấy kết cục một chuyện tình buồn nào vua qua rừng nào vua rước nàng về cung, rồi thì nhân vật nam than thân:
" Tôi không phải là vua nên mộng ước thật bình thường
Như yêu 1 loài hoa trên vùng đá sỏi buồn phiền
Loài hoa không hương không sắc màu
Nhưng loài hoa biết xếp lá ngây thơ
Tôi không phải là vua nên nào biết đến sa hoa
Không ngọc ngà kiệu hoa không nệm gấm không cung son
Tôi chỉ là người lính xa nhà
Thấy hoa nhớ người yêu rất xa"
Thế là người con gái ông yêu, loài hoa thuần khiết đã theo vua theo sa hoa quyền quý. Vậy Vua ở đây là ai? (Nhiều người nói là Vĩnh Lộc) Chỉ còn mình tác giả, một người có tình yêu lớn lao, một nghệ sỹ nghèo bơ vơ một mình. Lòng cơ đơn, khắc khoải luôn nhớ về người mình yêu. Cuối bài tác giả ước ao được một lần được hóa mình thành vua, để một lần được có nàng, người ông yêu. Nhưng chợt bàng hoàng thức tỉnh ông chỉ là một người lính phong trần. Suy tư ngắm nhìn hoa rồi nhớ người yêu rất xa. Một tình yêu mãnh liệt, lớn lao của một nghệ sỹ. Mà chính Lê Hiếu cũng biết. Sau này có rất nhiều danh ca thể hiện bản tình ca này. Nhưng riêng Danh ca Minh Hiếu thì không bao giờ thể hiện. Điều này thêm phần minh chứng câu chuyện ẩn dụ sau bài hát này.

P/s: Xin mọi người đừng ném đá, dù sao cũng chỉ là câu chuyện mà thôi!

User

Bai viet hay qua anh trai.

User

Dạ, chính em thưa anh. Cảm ơn anh. Em rất yêu nhạc Bolero. Vậy nên em hay thả hồn vào âm nhạc và tìm hiểu về nó ạ

User

Bai phan tich hay lam. Ban viet bai phan tich nay phai khong?