Có những ngày
Có những đêm, giữa tĩnh lặng của thành phố đang ngủ, tôi chợt thấy mình nhỏ bé và trống trải. Cảm giác cô đơn không phải đến từ sự thiếu vắng người bên cạnh, mà là thiếu một người thật sự hiểu mình. Một người đủ tinh tế để nhận ra tôi đang mệt, dù ngoài mặt vẫn tỏ ra ổn. Tôi không cần một người hoàn hảo, chỉ cần một người sẵn sàng ở lại – khi tôi im lặng, khi tôi yếu lòng, khi cuộc sống chẳng còn gì ngoài áp lực.
Tôi đã quen với việc tự gồng mình vượt qua mọi thứ. Quen mạnh mẽ quá lâu đến mức đôi khi quên mất cảm giác được dựa vào ai đó. Nhưng con người mà, có mạnh mẽ đến đâu cũng có những lúc cần một vòng tay, một bờ vai, một ánh mắt đủ ấm để thấy bình yên. Tôi không vội vã, cũng chẳng đặt kỳ vọng quá nhiều. Chỉ mong đâu đó ngoài kia, có một người cũng đang cần một người giống như tôi.
Nếu có thể, chúng ta gặp nhau – không đúng thời điểm nhất, nhưng là lúc cả hai đều thật lòng.
- 29 Tháng6, 2025
- 2 lượt xem
- Miễn bình luận