LẮM MỐI TỐI NẰM KHÔNG!

Tôi có thằng bạn đẹp trai, hào hoa phong nhã, theo đúng nghĩa bây giờ gọi là hotboy. Đi tới đâu là nó gieo giống tới đó, mà cũng lạ, nhìn cái bản mặt của nó là biết nó là Lý Thông rồi, cái chữ đó hiện lên rõ trên trán của nó , tôi thường hay trêu nó như vậy. Mỗi lần đi chơi về có chiến tích gì mới ghi bàn là nó kể tôi nghe có vẻ đắc thắng lắm. Tôi nói với nó nhiều lần là : Mày đợi đấy! Đi đêm có ngày gặp ma à, chẳng lẽ mày may mắn mãi sao?

Cuộc sống này không bao giờ có công bằng với tôi chút nào, hai thằng chơi với nhau từ nhỏ, một thằng vừa đẹp trai con nhà giàu lại học giỏi, còn tôi cái gì cũng xấu, mỗi hơn nó có một cái đó là: tiền lẻ nhiều hơn nó, như tờ 2000 vnd và 5000 vnd vì tôi hay đổi tiền lẻ để cho ăn xin.

Tối hôm đó đang nằm xem phim thì có chuông điện thoại reo. Tôi trố mắt ngạc nhiên vì đó là thằng bạn hotboy gọi , đáng lẽ giờ này nó bận chơi với mấy con ghẹ của nó chứ gọi tôi làm gì. Nhưng sao chuông đổ lâu vậy, tôi đi tới bắt máy, đầu dây bên kia nói : Tuấn à! Mày đang làm gì đó, qua giúp tao đưa tao đi bệnh viện , tao sốt cao và rất mệt.

Tôi nghe mà đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Tôi hỏi nó: Ủa, mấy con ghẹ của mày đâu hết rồi ,gọi tụi nó tới. Khi sướng không kêu tao, khổ mới nhớ tao à?. Nói rồi tôi lập tức đi đến nhà nó. Nó đã đợi tôi sẳn lúc nào , hai đứa đi đến bệnh viện. Nhìn thấy cái vẻ mặt xanh tái nhợt và bộ dạng của nó nằm trên giường đợi Bác sĩ đến khám mà tôi thấy tội cho nó thiệt. Tội chưa xử đó! Sáng hôm sau , tôi xin phép nghỉ một ngày để chăm sóc nó. Suốt cả ngày tôi không thấy áo đỏ, áo vàng nào đến thăm cả. Tôi hỏi nó: Mấy con bồ của mày đâu gọi kêu tụi nó tới thay phiên chăm sóc mày chứ!

Nó nói : tao có báo cho ai biết đâu mà tới, với lại tao có chung tình mặn mà với ai đâu mà họ tới. Thôi bỏ đi mày ơi! Tao thấy cũng đỡ rồi xin ra viện thôi.

Chiều hôm đó, hai thằng xách giỏ lủi thủi ra về trông giống hai kẻ bị vợ đuổi. Vì thế đàn ông ạ, dù các bạn có giàu có đến đâu , thành đạt cỡ nào cũng nên chọn cho mình một người đàn bà vì yêu thương mà ở lại bên cạnh lúc khó khăn. Bởi vì đời có nhiều thứ phù du, hôm nay thành đạt, giàu có đó ,bạn bè đó ,gái gú đó. Nhưng lỡ mai hai bàn tay trắng thì còn lại được gì ? Đời chẳng ai học được chữ ngờ . Đàn ông nhớ rằng: Khi có tiền , bạn có thể mua được tất cả , mua được bạn bè , mua được các mối quan hệ , ngay cả mua được những đêm giường chiếu thăng hoa . Nhưng chẳng thể mua nổi một người phụ nữ vì yêu thương mà hy sinh cả cuộc đời bên bạn , mỗi chiều về chờ bạn bên mâm cơm nóng hổi !

User

Xa hoi thay doi nhieu lam cac ban oi. Gio day nguoi ta chay theo thoi gian.

User

Chuyện đời thường nhưng rất là sâu sắc !!!
Tiếc thay, lối sống của tuổi trẻ Viêtnam bây giờ là sống vội, thích phô trương và thiếu đạo lý.
Xem ra thì ngừơi Âu Châu họ sống thực hơn người Viêt mình. Họ rất tự nhiên, dù vật chất đầy đủ nhưng nó không có vị trí hàng đâù trong tình yêu.