Hơn 40 tuổi trải qua đủ thăng trầm của cuộc sống,từng đổ vỡ trong hôn nhân nhưng không buồn vì điều đó, với mình gặp nhau là do duyên nợ,hết duyên nợ thì buông,đã từng có suy nghĩ thôi cuộc sống vất vả khổ cực 1 mình bương trải nuôi con cứ thế mà sống an phận.Chợt đến 1 lúc khi con bắt đầu trưởng thành thì cũng là lúc mình buồn vì con là con trai nó hời hợt ko còn sự quan tâm gần gũi mẹ như trước,muốn tìm người bầu bạn nhưng hơi khó tìm đc người biết chia sẻ,cảm thông,toàn gặp phải những thàn…