26 tuổi, cái tuổi đã đi quá nửa quãng đường của tuổi trẻ, đã bắt đầu thôi những nông nỗi và nóng vội của thời mới lớn... Ta thấy mình trưởng thành từ những điều nhỏ nhặt mà chính ta gom góp từ cuộc sống! Ta chẳng còn là một đứa học sinh cấp ba muốn vùng vẫy, muốn thoát ra khỏi những ràng buộc của gia đình. Ta cũng chẳng phải như những cô cậu sinh viên mới ra trường chập chững đi xin việc. 26 tuổi ít nhiều thì ta cũng hiểu những gì ta cần và những kế hoạch cho tương lai!