MEN SAY

Bạn có bao giờ say chưa ? Người ta hay nói lúc say sẽ tạm quên đi những điều làm mình trăn trở, muộn phiền. Thế là tôi mua một package beers và "Thử nghiệm". Uống tới chai thứ hai, quả thực là choáng váng và...SAY! Trước giờ tôi chưa hề đụng vào một giọt rượu hay bia, thậm chí tôi còn ghét những kẻ say sưa, chè chén. Nhưng khi con người ta buồn, buồn tới mức không biết phải làm gì để thoát khỏi trạng thái...sống không bằng chết, thế thì phải thử tìm một cách gì để giải phóng bản thân khỏi trạng thái ấy. Tôi uống và cảm giác đầu tiên là Đắng! Quá đắng, sau đó là cay. Rồi thì chếch choáng. À, thì ra "Đắng cay" có thể làm ta quên đi trong chốc lát cái buồn. Dù cái buồn đến từ sự cay đắng. Nghịch lý thật! Ta buồn vì cay đắng tình đời nhưng rồi cũng chính men đắng cay làm ta tạm thời quên. Té ra cái gì cũng có hai mặt, chỉ là chúng ta có thấy được cả hai mặt đó hay không? Nếu chỉ thấy mặt tiêu cực thì đời sẽ end up bằng buồn phiền,thất vọng. Thấy được cả hai mặt thì cân bằng cuộc sống.
Khi say thì sống rất thực với chính mình. Khi say thì có thể nói lên những điều ẩn giấu trong lòng và khi say thì có thể khóc, có thể cười, có thể cho bản thân buông thả, không gò ép... Thế thì SAY cũng có thể...xả stress! Nhưng chỉ nên say khi ở một mình,vì như vậy bạn sẽ không phiền hà ai và cũng không ai phiền hà bạn...khi tỉnh! Hóa ra rượu bia có đôi khi cũng cần thiết. Bởi vì không phải lúc nào sự tỉnh táo cũng có thể làm con người ta giải tỏa được ưu sầu, có lúc không nghĩ gì, cho bản thân tự do bài tiết cũng là một cách cân bằng cuộc sống. Tôi đã trải nghiệm cảm giác khi SAY và thấy rằng, có đôi lúc cũng nên say để quên thực tại và khi say thì...cái gì cũng không màng, coi trời bằng vung...
"Ta say trời đất cũng say, ta say vì hiểu tình đời" -nhạc sĩ Lam Phương chắc cũng từng say nghiêng ngã để thấm thía sự đời. Tôi cũng thử say nghiêng ngã để nhìn thấu...tôi. Thế nhưng, tỉnh rượu rồi hình như...càng buồn hơn...
An Nhiên.