Một chút hoài niệm
"Nhắm mắt cho tôi tìm một thoáng hương xưa
Cho tôi về đường cũ nên thơ
Cho tôi gặp người xưa ước mơ
Hay chỉ là giấc mơ thôi
Nghe tình đang chết trong tôi
Cho lòng tiếc nuối xót thương suốt đời."
"Lời bài hát: Nửa hồn thương đau, Mình đang nghe ca khúc này do Ngọc lan trình bày. Hay quá mọi người thưởng thức cùng mình nha"
Choang , bỗng vụt cái vung xoong bay vèo qua mặt. Bà vợ một tay chống hông 1 tay chỉ nhiếc về phía tôi. Tiếp đến là một tràng văn ca của bà vợ : "Nhắm vs chả mắt, không nhắm mắt mau đi cho cái thân tôi đỡ khổ, không biết nhớ bóng hình nào mà đường cũ, hương xưa, nào thì giấc mơ này nọ mà sót thương. Không hiểu sao tôi lại đi lấy người mơ với mộng như cái ông lão này được. Giá mơ mộng, nhạc nhẽo của ông ra cơm ra gạo thì tôi đỡ khổ" bà vợ thở dài quay đi. Mình rất thông cảm cho người thương đi với mình cả đời. Chắc hẳn cuộc sống với mình nhiều khó khăn đã khiến người yêu hơi cáu xíu. một xíu nữa là khác cả nhà chờ mà xem.
Những giai điệu bài hát vẫn vang lên. Sự im lặng bắt đầu xâm chiếm khi bài hát kết thúc. Đó cũng là lúc tôi nói bâng quơ về phía vợ: "Bà không nhớ năm đó lúc quen bà, một chiều tôi đạp xe dạo phố tôi thấy bà tảo bước trên đường, làm tôi mê mẩn không chú ý đâm vào hàng rào đoạn khúc rẽ à". Không hiểu sao với hoàn cảnh đó mà bà lại nở một nụ cười. Một nụ cười tự nhiên, dịu hiền, duyên dáng đẹp đẽ đến thế. Tôi tự nhủ trong lòng: "Ôi! Đây thực sự là điều đẹp nhất mà tôi thấy". Tim tôi loạn nhịp, không còn chú ý điều gì xung quanh, cũng quên cái cảm giác đau khi mới té xong. Chính nụ cười ấy, ánh mắt ấy, con người ấy làm tôi si mê tuột cùng. Sau đó vì si mê tôi tìm mọi cách để quen em, để kết thân và để chinh phục được trái tim em. Chúng ta đã trải qua bao nhiêu thử thách về khoảng cách gia đình, địa vị xã hội, để đến được với nhau. Tôi chỉ là một chàng nghệ sỹ nghèo. Tôi luôn thích thú, si mê cái đẹp. Còn em là con gái trong gia đình Trâm Anh Thế Phiệt. Cuối cùng em từ bỏ quyền quý để đến với tôi. Tôi đang hoài niệm về chính em, chính em của một thời xuân sắc. Và chính tôi đang cảm nhận sự tiếc nuối một thời đẹp đẽ, một thời của tuổi trẻ, một thời đẹp đẽ của chính chúng ta. Khẽ đâu đó cái ôm sau lưng, tay tôi đặt nhẹ lên đôi bàn tay yêu mến ấy. Em, em, em ... nhớ tất cả mà!
- 6 Tháng8, 2020
- 693 lượt xem
Cảm ơn mọi người quan tâm ạ!
Viet hay qua anh Tommy.
Viet kha lam. Nhung em trai nen viet ve chu de tinh yeu di.