QUẲNG GÁNH LO ĐI !

Mọi thứ trên đời sao không đơn giản bớt có phải hay hơn không? Nếu buồn ngủ thì nhắm mắt một chút đi rồi dậy làm thần kinh sẽ tốt hơn không? Công việc sẽ hiệu quả hơn thay vì cứ ép mình phải cà gù cà gật.Nếu đói thì kiếm cái gì ăn cũng được miễn sao lót bao tử no là được ,sao cứ phải thích ăn cái này cái kia cho ngon là sao? Sống để ăn hay ăn để sống?

Nếu buồn vì cô đơn hay một nỗi buồn man mác không tên , không rõ nguyên nhân, bất chợt đến rồi chợt đi thì cứ mở nhạc lên tùy hứng, miễn sao mang lại cảm giác dễ chịu là được , không nhất thiết phải là nhạc đồng quê hay bolero, tân cổ. Muốn khóc ư? Bạn nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ con hay đang tủi thân cho số phận không được may mắn như bao bạn bè cùng trang lứa ? Vậy thì đừng khóc, hãy để những giọt nước mắt đó dành cho người đã sinh ra ta ,yêu thương ta vô điều kiện, đừng quá xa xỉ cho những điều vô nghĩa .

Bạn cũng giống như tôi, tất cả chúng ta đều có 24 giờ một ngày để làm việc, để tồn tại , có phải thế giới này ban phát công bằng lắm sao? Vậy tại sao tôi phải làm thay bạn mọi thứ? Tại sao việc gì của bạn cũng quan trọng , còn việc của tôi thì không sao? OK ! SAO CŨNG ĐƯỢC, miễn bạn vui là được. Bạn có quá ít thời gian để thực hiện , còn tôi rãnh lắm sao?.OK ! Vậy cứ để đó đi , tôi làm cho, miễn bạn vui là được! Bạn đói bụng ư ? Hãy ăn món gì mình thích , đừng lo lắng cho tôi, tôi sao cũng được, tôi ăn rồi ( nhưng thật ra cái bụng đói meo).

Ai cũng nói : Thời đại này là thời nào mà phải hy sinh nhiều như vậy ? Chỉ có YES và NO thôi cũng khó trả lời lắm sao? Xin thưa rằng : Đây không phải sự hy sinh mà đó là sự nuông chiều một cách vô thức, nó không thể lý giải một cách rõ ràng bằng lý trí , mà mọi thứ hành vi được dựa trên cảm xúc rồi dẫn đến con tim. Đến một lúc nào đó cơ thể mệt mỏi rã rời, ta chợt nhận ra rằng : Những gì mình làm có đáng không?.Người khác có tôn trọng kết quả của bạn không hay hời hợt qua loa , xem như đó là nắng là mưa, là chuyện của ông trời !

Ai cũng nói: Trên đời không ai cho không ai cái gì cả ! Tại sao không? Hàng ngày có biết bao nhiêu điều tốt xảy ra mà! Những bữa cơm thiện, những tấm lòng vàng lá lành đùm lá rách? Vậy bạn muốn cho không cái gì ? Cuộc sống hàng ngày vẫn luôn có những điều kỳ diệu xảy ra. Thật đáng trân trọng những người ngày đêm cống hiến thầm lặng đem đến niềm vui hạnh phúc cho người khác. Có nhiều cách để bạn làm điều đó, miễn người khác cảm thấy vui là được.

Mỗi phút mỗi giây được thở, được tồn tại trên thế giới này là đã may mắn lắm rồi , vẫn tốt hơn nhiều người đang giành giật lại sự sống từ lưỡi hái tử thần đó sao? Vậy hãy đối xử với nhau như những con người với nhau, bạn cũng như tôi. Hãy làm mọi thứ trở nên đơn giản thì bạn sẽ thấy thanh thản hơn nhiều. Yêu thì yêu đi, nhớ thì đến, đói thì ăn, ước mơ đi rồi đứng dậy hành động, đừng đổ lỗi, đừng gây khó khăn cho người khác. Vậy có phải đơn giản không?

Hội viên

Bài viết của anh thật chân thành.
Kết luận cuả bài làm tôi suy nghĩ : Thấy vậy chứ không phải dễ thực hành đâu.
Tôi khâm phục ý tưởng của bài anh viết, rất triết lý !!!!

Hội viên

Đôi khi có những điều ko nói , không có nghĩa là không biết mà cũng ko nhất thiết phải nói. Nói để làm gì? Có ý nghĩa gì không? Nhưng sao phải nói , im lặng cũng là cách trả lời khôn ngoan nhất . Vậy bao nhiêu người biết giá trị của hai chữ IM LẶNG. ?