LT
_hình như ván cược này em sắp thua rồi phải không anh.thua vì em yêu anh,thua vì trong tim anh dường như không có hình bóng em trong đó.đối với anh em không là gì cả, chỉ như một cuộc chơi,có thì chơi không có thì thôi.phải không anh.phải làm gì đây tim em rất đau,gặp anh là đúng hay sai,cuối cùng em vẫn không đủ quan trọng để làm anh thay đổi,có lẽ từ lúc đầu với em anh không hề yêu phải không.tại sao ở bên cạnh anh,anh lại không cho em thấy anh yêu em điểm nào cả, là do em đa nghi hay sự thật vốn dĩ là thế.là do anh trầm tính không nói gì cả nên em nghỉ sai hay do anh có rất nhiều lựa chọn.em rất buồn, nhưng không sau,em đã lỡ cược thì dù sắp thua hay kết quả cuối cùng thắng.thì em mong anh sau này dù chúng ta có cùng đường hay khác đường,thì anh sẽ hạnh phúc và không bao giờ hối hận gì những gì không trân trọng sẽ đánh mất.tình có, không biết vun đắp thì một ngày sẽ tàn,anh hiểu không.em đã cố gắng vun đắp nhưng một phía vun đắp còn một người vô tâm em rất mệt, ở bên anh mà em buồn không dám nói cùng anh,em phải viết ra nhật ký cho nhẹ đấy. Cuộc đời em thật buồn cười anh nhĩ.những lời hứa anh nói dẫn em đi ăn lẩu, đi chụp ảnh thật nhiều, có lẽ anh quên, em là người phải tự nhắc àh, tình yêu này em phải tự tạo ra àh, còn anh,anh chỉ ở thế giới của anh.tâm trí đầu óc của anh ở trong đó không phải em.khi em viết mà em muốn khóc đó, nhưng em không thể,phải mạnh mẽ.giờ nhìn lại em thấy mình thật ngốc, ngốc vì rơi vào cuộc yêu anh trước. Lúc mới gặp em không có yêu, nên dù anh lạnh nhạt hay vô tâm thì vẫn không chạm đến lòng em,giờ thì khác rồi, em lại cảm nhận được nỗi đau từ những tổn thương nhỏ nhất mà anh cho em.hôm nay chúng ta mất kẹt một chút ở thang máy,anh rất sợ, anh sợ có lẽ vì anh còn nhiều tiếc nuối trong cuộc sống, anh sợ cách chết như thế. Anh hỏi em có sợ không,thật ra anh biết tại sao lúc đó em vẫn bình tĩnh không.lúc đó trong đầu em suy nghĩ rất nhiều thứ, em suy nghĩ rằng mình không có số liên hệ được bên ngoài thì mình lên mạng tra địa chỉ liên hệ. Nhưng thật ra lúc đó máy em cũng không còn pin nhiều đâu.nếu không liên hệ được số đó thì em vẫn còn một số để gọi giúp cứu anh ra.nhưng em chỉ ví dụ nhé, nếu chúng ta bị mất kẹt lâu, nếu thời gian em gọi được số đó cứu chúng ta ra,chờ người ta cứu kịp thì có lẽ chỉ cứu được chỉ mỗi anh thôi, thật ra sức khỏe em lúc nào cũng yếu, thật ra em bị kẹt với anh có một chút mà cảm thấy rất ngột ngạt rồi, anh là nam nên anh sẽ chống cự được thời gian lâu hơn em.nếu thang máy đó vẫn không ra thì em vẫn chọn gọi người cứu anh ra,đối với em sống chết có số, nếu số tới thì tự khắc không thoát khỏi.em sống cũng thế, chết thì cũng là chết thôi,em nếu lỡ không còn nữa thì người thân của em vẫn còn có chị em lo,em cũng không còn gì níu giữ nữa. Và em cũng từng suy nghĩ rằng.có anh bên cạnh,em không sợ,nếu có chết thì em cũng không một mình, cũng không cô đơn.nên em mới bình tĩnh như vậy. Nhưng anh yên tâm,em sẽ cố gắng nghĩ cách cứu anh ra,và lựa chọn cứu anh, dù cho cứu chỉ có một người thôi.anh từng tưởng em hay bị nhốt qua như vậy nên không sợ.nhưng thật ra em chưa từng bị trốn trong thang máy như vậy, chưa từng cảm giác khó thở dần dù là thời gian rất ngắn thôi.em trước giờ rất dễ ngột,dù là mùi máy lạnh ở trong không gian rộng cũng đủ làm em ngột rồi, chứ đừng nói trong thang máy nhỏ như vậy.nhưng em dù khó chịu em cũng không nói với anh,vì em không muốn làm anh phải thêm sợ.em không sợ vì không phải em từng bị nhốt qua, mà là cuộc sống của em cảm giác như một lập trình chỉ tồn tại mà chưa từng cảm giác được sống thật sự,anh hiểu cảm giác đó của em không, trước giờ em chỉ sống với cảm giác như vậy,nên với em sống chết có số, còn số,nếu có cơ hội thì tiếp xúc tồn tại, nếu không có thì chỉ xem như mất đi một người tồn tại thôi.em còn suy nghĩ cả những lời nếu chỉ cứu kịp anh mà em không kịp áh, thì anh biết em nói với anh gì không.điều thứ nhất mong anh hãy chuyển lời với người thân của em hãy sống tốt, và thứ hai,em từng yêu anh và mong anh được sống và sống hạnh phúc.gặp anh là duyên và nếu em không còn tồn tại nữa thì xem như ngày bên anh em trả nợ hết rồi, chúng ta không nợ nữa. Em đúng là khùng mà, thời gian ngắn như vậy em lại không lo lắng khi bị kẹt trong đó mà lại có bao nhiêu là suy nghĩ trong đầu phải làm và phải nói.nhưng rồi thang máy đã tự ra được, và chúng ta cùng sống, lần này chúng ta cùng sống, cùng bước ra,nhưng có lẽ sau này con đường anh đi,không còn em cùng cả đời được, cũng không còn em của người từng yêu anh mà trái tim mang nhiều tổn thương thầm lặng nữa. Em không muốn nợ anh nữa rồi, em mệt rồi,cứ xem như em hết nợ anh rồi đi,giờ em bắt đầu làm lại một người của lý trí trước kia anh nhé,một người với trái tim vô tâm giống anh vậy đó. Nếu sau này anh lỡ yêu em như em từng yêu anh lại. Mà em của lúc đó là vô tâm.thì anh sẽ hiểu cảm giác của em từng bên anh như thế.anh sẽ hiểu được nỗi đau mà anh cho em nó ra sau.đối với anh nó không là gì, nhưng nó đối với người yêu anh thì rất đau anh àh.lời anh nói dối em điều biết, chắc giờ anh đang ở bên bạn bè, vui vẻ với điện thoại của anh.từng giây phút bên anh em điều trân trọng, còn anh thì lại không thích bên em,điều đó cũng đủ hiểu anh không hề yêu em.dường như em càng yêu anh,càng bỏ qua, càng cho cơ hội thì anh càng không trân trọng càng làm tổn thương em hơn.giờ chúng ta đổi vị trí cho nhau đi,em sẽ là người vô tâm giống anh, sẽ là người không yêu, còn anh sau này sẽ là người phải yêu,nhưng lại không còn một người con gái trao anh tình cảm như trước nữa rồi,em bắt đầu lại là em,là một người mạnh mẽ đây, sẽ không vì yêu mà không phân biệt được ai yêu mình hoặc không yêu, sẽ không mộng mơ anh vì em mà thay đổi nữa,sẽ không vì yêu anh mà xem những gì anh làm tổn thương là bình thường nữa, thật ra bên anh em nhìn thấy tay anh bị thương, em muốn mua thuốc thoa cho anh,nhưng rồi em lại lựa chọn không làm nữa, vì những việc em làm với anh nó không hề quan trọng, vậy thì thôi anh tự lo bản thân mình đi.em sẽ dần không quản nữa, em sẽ không ghen với những cô gái khác anh từng qua nữa.em sẽ không hỏi anh nhắn tin với ai mà lại mỉm cười vui vẻ nữa, dù em từng thấy anh nt và cười.em sẽ không mua những trái cây mà anh từng thích ăn như lúc trước nữa, em trở lại điểm khởi đầu của một người vô tâm lúc trước anh nhé, em sẽ không nói lời chia tay trước nữa, chúng ta vẫn còn mối quan hệ nhưng em của em sẽ không còn nữa, còn anh có thể là anh ,đừng động lòng với em,vì anh mà động lòng thì đến lượt anh đau giống em đó. Chúc anh sẽ hạnh phúc với những gì anh đã chọn và không hối hận với những gì đã vượt mất nhé, người em từng yêu.có lẽ một ngày anh đọc được, nhưng em biết anh sẽ không kiên nhẫn đọc hết những nhật ký em viết đâu, vì anh rất lười đọc.anh chỉ hứng thú với game của anh mà thôi. Nếu một ngày mà anh chịu đọc hết từng mảng nhật ký em viết, thì lúc đó anh mới thật sự rung động rồi, nhưng rung động hay không cũng thế thôi, đã qua,đã hết.em chắc hết nợ anh rồi nhĩ.vậy sẽ tốt hơn.
(5/9/2023)_có lần anh nt với em nói cần em giúp được không,em lúc đó cũng khó khăn nên không giúp anh được, có lẽ anh giận em,nhưng anh biết không em đã tìm cách để bản thân giúp cho anh dù ít, nhưng khi em nt muốn giúp anh,thì anh không trả lời, anh đã đọc tin nhắn mà không thèm trả lời, em rất buồn, và thời gian này giúp em nhận ra nhiều thứ hơn,mỗi lần anh nt tìm đến em chỉ là muốn em giúp, còn những thường ngày anh không hề muốn nt với em,anh xem em là con cờ lợi dụng thôi sau.đôi lúc tiền mất em có thể kiếm lại được từ sức lao động của mình, nhưng niềm tin và tình cảm đánh mất thì không bao giờ có lại như lúc ban đầu.anh cho em cảm giác anh lợi dụng em,anh biết không, anh không hề yêu em.vốn dĩ không hề yêu.những lúc em bệnh những lúc em khó chịu, anh có quan tâm có hỏi thăm, có biết không.anh không hề biết.em chưa từng cầu ai giúp đỡ dù những lúc em khó khăn, em cũng không hề lợi dụng anh dù điều gì. Cũng không ép buộc anh điều gì, nhưng cuối cùng em lại là người không đáng anh trân trọng, em ngộ ra rồi, giờ em không mong anh yêu em hay rung động gì em nữa đâu, em cũng không muốn làm anh đau khổ, em càng không muốn chúng ta làm khổ nhau,anh cứ là anh của trước đây đi,em không mong cầu tình yêu của anh nữa đâu .em học cách buông hoàn toàn đây, cho hai bên tự do đó, mong sau này anh sẽ gặp người con gái anh yêu, và cô ấy cũng yêu anh,hãy đối xử tốt và thật lòng với người sau anh nhé.mỗi người từng gặp và bước bên ta điều cho ta một bài học và có duyên mới gặp. Nên dù kỷ niệm chúng ta không tốt đẹp nhưng cũng từng bước đi cùng nhau dù đoạn đường ngắn.em không hận cũng không trách anh đâu, chỉ mong người ở nơi kia hạnh phúc và bình yên khỏe mạnh là đủ,chúc anh hp.
18/9 chúng ta nên gọi là quan hệ gì anh nhĩ,chia tay cũng chưa gọi là hoàn toàn chia tay,là bạn gái thì không giống bạn gái,chúng ta như mối quan hệ trên tình bạn dưới tình yêu anh nhỉ,hôm nay anh nhắn tin nói nhớ em,trước nghe em vui,bây giờ nó cảm giác không như trước nữa rồi, nó không buồn mà cũng chẳng vui.giữa những lời nói dối có cái nào được gọi là thật, có cái nào xem là thật lòng anh nhĩ,tốt thôi, anh thích chọn, em cho anh chọn, em cũng chọn vậy công bằng anh nhĩ, em và anh được phép quen bạn bè hoặc hơn thế. Cũng tốt, có nhiều bạn bè cho em lời khuyên, cho em sự an ủi mà anh không cho được, và anh cũng thế thích ai cứ đến.em cho anh tất cả tự do đó, trước em mong anh nói đến chuyện dự tính tương lai cho chúng ta, em mong chúng ta sau này sẽ là một gia đình, nhưng anh không hề muốn nói, bây giờ anh tự nói ra,em lại thấy nó thật xa vời anh nhĩ,chuyện hiện tại chúng ta còn chưa hợp, còn chưa hiểu thì lấy đâu ra từ tương lai. Tương lai là điều rất xa,có khi một ngày nào đó chúng ta không hề là của nhau,cũng không cùng bước, thì đường ai nấy đi, tương lai sẽ tự khắc có người cùng bước, nhưng người đó có khi không phải em và anh nữa rồi.nên em sẽ không tạo dựng hay nghĩ đến tương lai của chúng ta nữa,chúng ta như vị trí bạn bè đi,tình cảm trước đây em xin rút lại,anh trước không cho tình cảm thì giờ cũng vẫn vậy cũng được, là bạn bè, vậy em sẽ không cần phải đau vì anh nữa.
(21/9)muốn quên anh muốn buông bỏ thật khó anh nhĩ,biết trước tình chưa chắc có kết quả đẹp. Biết trước sẽ đau sẽ chịu thiệt thòi, mà sau con tim vẫn chưa buông được, là ngốc hay do quá cố chấp. Đi một vòng lại trở về vị trí cũ.muốn thoát khỏi nhưng lại cảm giác sẽ gặp thôi. Hôm qua em mơ thấy anh,đây là lần đầu tiên em mơ thấy anh,mơ rất rõ, em rõ ràng ban ngày không hề nghĩ nhiều về anh,mà tại sau đêm lại nằm mơ thấy anh nữa. Anh biết em mơ thấy những gì không, em mơ thấy anh làm điều gì đó tổn thương em,dường như em đau lắm, tuyệt vọng lắm, nên đã nói chia tay và rời đi.sẽ rời xa anh mãi mãi. Lúc đó anh khóc em rất rõ ràng nhìn thấy anh rơi nước mắt, anh hối hận và níu kéo em,ôm chặt em không cho em đi.em không thấy được anh đã làm điều gì làm em tổn thương, em không biết. Chỉ biết cảm giác trong mơ đó là muốn rời đi,muốn buông bỏ.và lần đầu tiên em thấy anh khóc trong mơ vì em.em suy nghĩ lại giờ thấy đúng là mơ mà, anh làm gì có việc gì khóc gì em chứ,có lẽ anh có thể khóc vì mọi người nhưng với em làm gì có việc đó, và trong mơ em đã chuẩn bị đi mà tại sau nhìn nước mắt của anh,đôi chân lại không nỡ,trái tim lại đau khổ.và em cứ thấy em cứ chạy và anh cứ đuổi bắt em,em rất sợ... Và em tỉnh giấc, lúc đó vẫn còn khuya, và khi em tỉnh giấc đã nằm vài giây suy nghĩ về giấc mơ đó, và điện thoại em rung lên, là tin nhắn của anh,anh ít khi nhắn tin cho em,nhưng hôm đó anh lại nt cho em trùng hợp lúc em vừa mới tỉnh giấc và mới suy nghĩ về giấc mơ đó, đây không phải là lần đầu tiên trùng hợp như vậy, đã có một lần em suy nghĩ về anh lắm,rồi bất chợt anh nt lại. Thật ra chúng ta có mối quan hệ gì đây, mà tại sau phút gặp đầu em đã có cảm giác nợ,cảm giác dù em cố gắng chạy hoặc em cố gắng đi cố gắng buông thì em đi một vòng cũng không thoát ra vậy.một mối tình biết trước sẽ đau nhiều hơn vui,biết trước bước vào sẽ khổ mà tại sao vẫn quay về vị trí cũ hoài vậy. Anh cũng từng nói cũng hai lần mơ thấy em,vậy rốt cuộc anh nói là thật hay giả. Hay chỉ có mình em mà thôi.
25/9 đôi lúc những hành động của anh làm em hiểu sai nhiều thứ, và đôi lúc những lời em nói anh cũng không hiểu sâu trong đó, chúng ta cứ thế mỗi người một ý kiến, là do chúng ta thật sự không hiểu nhau,chúng ta bất đồng quan điểm, nhiều lần anh và em hiểu sai ý nhau,làm tổn thương nhau, giận dỗi nhau,cứ làm hòa,ngọt ngào rồi lại giận dỗi,vòng quay cứ thế, thấy mệt không anh nhĩ, anh vẫn thế,mỗi lần em cứ ngỡ anh hiểu em một chút, anh thay đổi vì em một chút, nhưng rồi lại thất vọng vì anh vẫn thế, vẫn là anh của ngày nào,anh bảo em lúc nào cũng thích bất anh làm theo ý kiến của em,ừh em không có quyền trách anh,tất cả là em sai đi,anh hẹn hò với em mà anh lúc nào cũng chơi game,chẳng khác gì anh ở nhà anh chơi game đi,gặp em làm gì. Lần nào gặp em anh cũng tâm trí ở trong game của anh đấy. Anh không cho em quyền cấm anh,ừh em không cấm anh không được chơi. Nhưng anh không biết lựa chọn thời điểm chơi àh, đến cuối cùng em vẫn thua một trò chơi của anh.chỉ là một điều đơn giản vậy thôi mà anh đã trách em,vậy sau này nếu có những điều khác hơn, chắc chắn anh sẽ hơn thua với em tới cùng, em lựa chọn người cùng bước cả đời, cả đời rất dài, anh không biết bao dung cho em àh, anh không thể suy nghĩ cho em dù một chút thôi sau.thôi tùy anh,em hiểu rồi.anh muốn sau tùy anh.thời gian này em cho mình nhìn rõ mọi thứ hơn, để một ngày trái tim dần buông bỏ,vì em không muốn đau nữa.
2/10 hôm nay em quay lại đọc lại nhật ký của đời mình, thấy anh từng lên xem hồ sơ của em,em không biết anh có đọc những gì em viết ra không.em đã từng muốn buông bỏ tình yêu này vì có những lần anh làm em rất đau.nhưng rồi mỗi lần muốn dứt khoát ra đi,thì anh lại một chút khác, lại một chút quan tâm em hơn.đôi lúc anh vô tâm, đôi lúc anh có tình,rốt cuộc cái nào thật anh nhĩ,hay tất cả điều thật, yêu có,vô tâm có,tình yêu con người khi yêu phải trải qua niềm đau cả nỗi buồn àh, đôi lúc một chút vui,nhưng lại buồn nhiều hơn.trước em không biết yêu là gì, em từng đọc một câu nói. Không yêu thì lỗ mà yêu thì khổ.mà sau em yêu rồi,em thấy vừa lỗ mà vừa khổ nhĩ.vui thì chắc cũng có.tình yêu phức tạp vậy áh.trước không bước vào vòng tròn tình yêu, em nhìn thấy con người đau khổ vì yêu, em tự nhủ bản thân mình không thể giống họ.tự nhủ rằng trái tim đừng dễ dàng rung động. Nhưng rồi một ngày em lỡ bước vào tình yêu, em lại hiểu những ai ở trong vòng tròn đó, hiểu cảm giác của họ.gặp anh em không biết là tốt hay xấu, nhưng em không hối hận vì ít ra em biết yêu là gì, anh dạy em tình yêu hơn. Thật ra con người có tình yêu thương, họ mới giống con người, họ mới có cảm xúc. Họ mới có sự sống, dù buồn hay vui họ cũng từng được sống và bước qua.còn không yêu không buồn,không cảm giác, trong thế giới đó là cảm nhận trống,là trong bóng tối không có hơi ấm cũng không có niềm tin.trong thế giới đó cô đơn lắm, chỉ có chính mình, tin cũng chỉ có chính mình.giờ yêu anh nên em từng bước qua thế giới của những cảm xúc mà mình từng ở rất lâu, lâu đến nỗi em không nhớ là bao nhiêu năm.dù yêu anh từng đau khổ, giận dỗi vui buồn.em không hối hận đã yêu anh thật lòng.anh yêu em thật hay chỉ là thích thôi, đó là chuyện của anh và lựa chọn của anh,còn lựa chọn của em là đã yêu anh thật lòng, em không hối hận, vì ít ra em biết cảm giác yêu một người ra sau rồi.ít ra em lần đầu trao tình yêu là thật, lần đầu yêu là thật, em không dối lòng cũng không lừa dối trái tim mình.tự nguyện em chọn và yêu,yêu thì là yêu thôi, theo cảm tính thôi,không cần quá nhiều lo nghĩ Nữa, nếu yêu không gặp người tốt thì cùng lắm làm lại từ đầu thôi. Em chấp nhận yêu thì chấp nhận bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân. Và cũng sẵn sàng tâm lý dù sau này buồn hay vui,chỉ biết phải mạnh mẽ, mạnh mẽ vượt qua, mạnh mẽ đối mặt, như thế mới là em.nếu chúng ta thật sự còn nợ thì sẽ cùng bước thôi, nếu hết thì sẽ nhẹ nhàng bước đi,em chỉ biết phải cố gắng cho hiện tại, còn con đường phía trước tùy hoàn cảnh và đối xử để mà chọn thôi, anh đọc tâm sự của em cũng được, em đơn giản vì viết ra cho những lời không thể nói cùng ai thôi, trên thế giới ảo này không ai biết em là ai,ở đâu, chỉ trừ anh ra.nên dù nhiều người đọc qua họ cũng không bước vào một quyển chuyện cuộc đời của em viết lên.nên em không sợ ai quá hiểu mình, cũng không lo ai thấu quá trái tim mình, em là người luôn bảo vệ trái tim mình, xây bức tường cao cho bản thân trong tim.vì em từng sợ, sợ đau,sợ phản bội. Nhưng em xây xong mà lại sai xót để anh bước vào,thôi kệ, việc gì đến sẽ đến thôi, quan trọng là mình từng sống thật, thật với cảm xúc là được
15.10 hôm nay em xem lại những video anh gửi, lại phát hiện ra anh lại giấu em,anh rốt cuộc từng ở bên bao nhiêu cô gái hả,em được gọi là người thứ mấy anh nhĩ.khi xem lại kỹ, xác định người anh đang ở cùng họ là anh,có 2video,2 cô gái điều có anh ở đó,dù không thấy mặt dù biết anh dối em,nhưng em lại không có chứng cứ buộc tội anh,ok thôi, em giả vờ như không biết cũng xem như không phải là anh đi,em sẽ không hỏi anh đâu, cũng không cần tìm lời giải thích nữa,nếu một ngày trong cuộc đời em mà có một cô gái nào xuất hiện tự nói là bạn gái anh,hay vợ,hay chứng cứ nào xuất hiện, thì em sẽ xóa hết mọi thứ về anh,xóa kết bạn, chặn nick,xóa số điện thoại, số hết hình ảnh và video,sau đó lựa chọn biến mất khỏi cuộc đời anh,như chưa từng xuất hiện, và anh cũng không bao giờ tìm thấy em nữa,trong từ điểm của em,không có cho kẻ làm người thứ ba,và em khinh thường làm người như thế.đôi lần em cho anh cơ hội nói thật, và anh nói không gì giấu em,tốt thôi, vậy có giấu anh giấu thật kỹ đi,nếu một ngày em biết sự thật, em sẽ biến mất khỏi cuộc sống của anh,và chúng ta mất nhau thật sự, tư cách làm bạn theo dõi cuộc sống của nhau,em cũng không cho cơ hội đâu. Chúng ta có thể là tất cả, nếu phát hiện phản bội. thì không là gì cả.cuộc sống nói dối rất mệt, mà chắc với anh nó không quan trọng, vì em có tồn tại trong tim anh đâu, nên dù có đánh mất đi em,với anh thì cũng như đánh mất đi một thứ để chơi thôi nhĩ.em bây giờ sẽ không hỏi,anh tốt nhất là thật lòng, nếu không thật thì em chờ một ngày đủ đau khổ tận cùng rồi vậy em sẽ buông được hoàn toàn.sẽ biến mất khỏi cuộc đời anh như chưa từng xuất hiện. Em một khi đủ đau,thì mới đánh thức được một bản tính vô tình trong con người em dậy, anh luôn thấy em ngọt ngào, hiền, và đôi lúc cố chấp.nếu một ngày anh thấy được em vô tình với anh,là cũng đến lúc anh thấy trái tim em không dừng chỗ anh nữa rồi. Lúc đó em thật sự buông tay.tự khắt đau quá chịu không nổi nữa sẽ buông thôi, con người muốn buông việc gì đó, thì phải bước qua nổi đau nhất, đau tận cùng thì sẽ học được cách nhẫn tâm lại thôi.nếu chưa buông được là họ chưa đau đủ,chưa dứt được tình.nên một ngày trải qua nổi đau tự khắc sẽ buông được. Anh muốn em biến mất khỏi cuộc đời anh,thì anh cứ làm em đau,rồi một ngày anh sẽ thắng, thắng vì mất em
18/10 hôm nay nhắn tin cùng anh,em đã thử hỏi rằng, nếu một ngày em mất trước anh,thì anh có lấy người khác không, anh trả lời rằng không,con người điều luôn có sinh tử,nếu một ngày em mất trước anh,thì anh hãy tìm hạnh phúc mới, vì em yêu anh,nên dù em không còn bên anh nữa, em vẫn mong anh sẽ tìm thấy cô gái tốt, và sống hạnh phúc.và em cũng hỏi ngược lại rằng, anh cũng không mong em lấy ai khác phải không. Và anh trở lời rằng ,anh mong em cũng tìm hạnh phúc dù không có anh nữa.và em trở lời, đương nhiên em sẽ tìm, nhưng anh biết không,em không cần sống nhiều hơn anh đâu.em không cần phải tồn tại mà nếm trải cảm giác đánh mất đi người em yêu đâu, cảm giác đó em sẽ điên mất.nên em mới trả lời rằng em sẽ tìm người khác. Nhưng em sống bên người khác không phải anh,thì em xem họ là thay thế thì sau,em nói như vậy sẽ không công bằng cho họ đâu.như vậy em sẽ cũng không hạnh phúc, nên anh muốn em hạnh phúc thì phải chăm sóc bản thân, có sức khỏe tốt, làm việc tốt, tạo nhiều phúc đức và sống hơn em đó.còn em sống cùng bằng anh cũng được,hoặc trước anh cũng được, chỉ là không mong sau anh thôi.cho em suy nghĩ ít kỷ lần này đi.người sống sau sẽ đau hơn người đi trước, nên em nhát gan,không muốn đau đâu,nên mong anh sống khỏe lo cho em nữa.khi yêu anh,em lại cảm giác lo cho anh,cũng không hiểu vì sau nữa. Khoảng cách chúng ta thật xa,nhớ anh cũng gửi vào trang nhật ký này thôi. Em thấy nhớ nên viết ra chơi thôi, trong nhật ký này là câu chuyện của chúng ta. Em sẽ viết ra những gì chúng ta bước qua, tạo ra thành quyển truyện anh nhĩ.mà không biết sau cùng quyển truyện này kết thúc thế nào thôi,mà em viết ra,chắc chỉ anh và em là người hiểu hết trong câu chuyện này, vì nhiều tình tiết em bỏ lượt ra,chỉ viết những cảm xúc của mình.xem như trang web này tồn tại là người bạn của em đi,nghe em tâm sự. Chỉ mong nó tồn tại lâu hơn,không biến mất như những trang web khác mà em từng viết ra.như thế sẽ rất buồn.
23/10.hôm nay thấy lòng buồn, buồn vì công việc, buồn vì cuộc sống, một chút buồn cho tình yêu.mình muốn tâm sự, nhưng xung quanh chẳng có ai đáng ta giải bày.nhiều người buồn họ tìm đến rượu, mượn rượu bia quên hết ưu phiền, còn mình uống cùng ai đây, uống một mình buồn càng thêm buồn mà thôi.chỉ biết lên trang web này, đọc nhật ký mình từng viết, rồi lại viết tiếp, viết cho đỡ buồn cho đỡ tủi thân.người mình muốn trò chuyện thì lại không có thời gian hoặc vốn dĩ họ không muốn quan tâm mình, còn người mình không yêu, lười trò chuyện cùng thì lại tối ngày nhắn tin.còn người muốn gặp bây giờ chưa thể gặp được, còn người không muốn gặp thì họ lại có thể gặp mình bây giờ, cuộc đời thật trái ngược mà.những người em không yêu thì em không nhất thiết phải gặp ai.cũng không cần cho ai cơ hội khi mình không yêu người ta.vì em không mong ai phải đau khổ vì em.
3/12 hôm nay anh làm tổn thương em rồi, rất buồn, rất đau,anh vốn dĩ chưa từng hiểu em,có những lời anh nói ra,tổn thương thì là tổn thương thôi.chúng ta vốn dĩ không hiểu nhau đi.đối với anh em chỉ là cô gái vô dụng, chỉ sống nhờ vào ba mẹ,ừh,em có ở nhờ nhà họ đấy,nhà của ba mẹ không phải là của em,sau này nhà của anh cũng chỉ là nhà của anh.em vốn dĩ chỉ là người qua đường tồn tại trong thế giới này thôi, chẳng có nơi nào thuộc về em,cũng chẳng có nơi nào để dừng chân thật sự.em trước giờ thích đồ gì là tự bản thân nỗ lực bỏ tiền ra mà mua,muốn học gì cũng tự em kiếm tiền mà học, hoặc người giúp em thì không phải là ba mẹ đâu.vào năm hơn 17 tuổi, em đã được dì giúp cho ra Sài Gòn,em lúc đó đã rời xa gia đình rồi,em đi học và làm việc từ Sài Gòn, rồi lại qua Bình Dương,khoảng gần 10 năm đó, em chưa từng xin tiền ba mẹ, quần áo Tết hay đồ gì em thiếu, em chưa từng đòi hỏi ai hay xin ai.những gì em làm và trải qua anh vốn dĩ không hiểu hết trong đó, em về đây chỉ sống chung ba mẹ thời gian, nhưng với anh em là cô gái sống dựa vào ba mẹ.em ghét nhất là câu ăn bám gia đình, cuộc đời em ghét nhất từ đó,em chưa là vợ anh,nhưng với anh đã nói nặng em như thế, vậy sau này em sống nhà anh,hay anh giúp em điều gì, thì lúc giận nhau,anh quay lại chửi em là đồ ăn bám àh.em hiểu rồi,em cũng mệt rồi,em quan tâm anh thì với anh nó là sự phiền phức.em hỏi anh nhiều muốn hiểu anh thì xem đó là nói nhiều, nếu một người với một người ít nói ở chung,em phải nhìn mặt anh để đoán anh nghĩ gì, không thích gì và làm gì àh. Hỏi thì anh bực, mà không hỏi thì ai biết anh ra sau,nên chúng ta bất đồng nhiều thứ,anh mệt và em cũng mệt rồi,thời gian này em muốn bình tĩnh suy nghĩ lại, và anh cũng thế đi,anh biết chúng ta trái ngược nhau phần nào rồi đó, anh cũng suy nghĩ lại nên tiếp tục hay dừng lại đi.cả đời rất dài, lần này gặp lại là sẽ cố gắng vì nhau,nhưng nếu thấy không hợp, không có cơ hội đến với nhau,thì đừng gặp, gặp sẽ khó thoát ra, sẽ rất đau khổ,bây giờ em chưa gặp anh,dù em rất đau,nhưng ít ra em sẽ thoát khỏi được, nhưng nếu quyết định gặp thì rất khó thoát ra,vì gặp sẽ yêu hơn, sẽ cho anh làm tổn thương em hơn.anh thời gian này suy nghĩ lại đi, nếu không để thay đổi vì em,hoặc không chấp nhận được, thì đừng gặp em,vì người em gặp lại, em muốn chấp nhận mọi thứ về em kể cả khuyết điểm xấu, thay đổi vì nhau.người em gặp là người em muốn lấy làm chồng, chứ không phải một người tính toan nhiều thứ. Nếu không thay đổi vì nhau,thì đừng cho em cơ hội yêu anh thêm nữa. Em mệt rồi.em không muốn phải rơi nước mắt gì ai,cũng không muốn cuộc đời mình khổ vì tình.nếu không đủ kiên nhẫn cho nhau thì đừng gặp lại em,vì gặp em nếu cho em buồn và đau nhiều nữa thì em không muốn. Em không muốn yêu càng thêm đau anh hiểu không.anh sẽ không hiểu, mãi không hiểu em,cũng không hiểu cuộc sống em ra sau.với anh nó không quan trọng.rồi có lần anh chủ động xin lỗi em,em tuy buồn tuy giận anh,nhưng rồi chúng ta lại làm hòa.có lần em muốn chọc cho anh ghen,nên em mới cho anh biết có người khác muốn em làm bạn gái người ta.em chủ yếu xem anh có ghen hay không mà thôi, chứ người ta,em không yêu càng ít khi trả lời họ.em có anh là đủ,và rồi anh kêu em không cần nhắn tin cho họ và chặn họ và xóa kết bạn với họ. Em làm theo anh nói, vì anh quan trọng trong tim em,vì em không muốn anh buồn, nên em không có họ là bạn cũng không sau,có anh là đủ.nếu sau này giận anh,không có ai tâm sự cùng, thì cùng lắm em lên đây viết ra thôi, em chủ yếu muốn xem anh yêu em nhiều không, muốn xem anh ghen không, chứ với họ em không có cảm giác.càng không cho họ cơ hội. Em yêu anh là thật lòng, chỉ mong anh cũng giống em.mong chúng ta vượt qua khó khăn để hiểu nhau và yêu nhau hơn, cùng sống một cuộc sống bình yên.
9/12/2023 tình cờ thấy anh trên mạng đăng tìm bạn gái,cảm giác rất buồn và đau,mỗi lần em cảm nhận anh yêu em một chút thì cũng là lúc anh đánh mất đi niềm tin ý nghĩ trong em rằng anh có yêu em.đàn ông mà nói là một chuyện,làm lại là một chuyện khác.đôi lúc anh nói anh chỉ tìm vậy thôi, họ nhắn tin có khi anh không trả lời lại, nhưng có khi tất cả chỉ là cái cớ phải không anh.đàn ông mà, có phụ nữ đẹp đến xà vào lòng hoặc hấp dẫn đến miệng ít ai không ăn,anh nhĩ.đàn ông rất dễ chơi qua đường tạm chí là những cô gái tình một đêm, họ chơi vui nhất thời, có những người họ yêu thì họ còn giữ chút xíu trong lòng, còn không yêu họ xem là công cụ phát tiết nhu cầu. Mà nếu ai nói yêu mà bản thân vẫn tìm gái lên giường được thì lời yêu chắc nói cho có lệ anh nhĩ.em không biết là phụ nữ khác hay con gái khác có dễ dàng lên giường với đàn ông khác không, nhưng với em rất sợ, sợ phải với người này rồi qua người khác, em chỉ chấp nhận một người là đủ,trái tim bên một người là đủ, em không muốn tham lam rồi phải trả giá.bản tính em không dễ dàng chấp nhận ai.chấp nhận anh đã là một điều khó trong em.đôi lúc em nghĩ những cô gái họ làm nghề gái, họ thật hay và dũng cảm, sống một cuộc sống có khi là bất đắc dĩ.chắc họ cũng chỉ vì chữ tiền mà thôi. Vì cuộc sống của họ, anh quen ai là việc của anh.nhưng em ghét đàn ông bẩn tâm hồn lảng thể xác.đàn ông chưa có bạn gái chưa có vợ, họ có tự do,họ có thú vui của họ, nhưng một khi có vợ hoặc bạn gái, còn tìm người khác để yêu hay để lên giường thì em không quen,người như thế không đáng giá để em trao trái tim cho.em yêu anh nên em luôn cố gắng tin anh,nhưng niềm tin của em vừa có thì có những thứ xảy ra nó làm tan vỡ, rất buồn. Cuộc sống của em luôn như thế, từ tình bạn đến tình thân, kể cả tình yêu, mỗi lần sắp tin thì lòng tin lại bị chính những người mình yêu làm cho tan vỡ,nó đau lắm.đôi lúc không biết ai thật ai giả,ai thật tâm nữa rồi, yêu anh là thật nhưng tình yêu này đau vậy sau,lúc em là cô bé 10 tuổi, em lạy trước mẹ Quan Âm rằng và em trò chuyện với ngài rằng, em tự hỏi ngài tại sao khi yêu con người lại đau khổ, lại bị chi phối giữa tình yêu của thế gian này, làm sau để tâm không đau, thoát khỏi buồn vui của thế gian này không cảm xúc nữa.và lúc đó em chỉ là một cô bé, em nói với ngài rằng, con nguyện gửi trái tim cho ngài, con không cần trái tim rung động vì ai,không cần có tình yêu thương của nhân loại nữa, không buồn cũng chẳng vui.lúc đó em chỉ còn con nít, lúc buồn thì chạy lên tìm ngài tâm sự và trò chuyện đi,không nghĩ vì nhiều cả.nhưng thời gian em tâm sự cùng ngài xong,em lại khác hơn,em không rung động với ai nữa, vô tâm với cảm xúc của con người hơn, và em cũng mất dần cảm nhận của bản thân. Em cũng ít đau dần hơn,sống không cảm nhận hơn, và rồi thời gian trôi qua,em gặp anh,người khiến em bị cảm xúc rung động, khiến em biết buồn biết rơi lệ.mới gặp anh em không yêu, nhưng rồi em muốn cảm giác tình yêu của nhân loại, em muốn thử để cho hết kiếp của con người. Em lại gặp mẹ Quan Âm lên trước bàn thờ tâm sự cùng ngài, nói rằng, con muốn xin trái tim lại, con muốn thử tập yêu một người, và người đó là anh,và em đã yêu anh dần, có từng cảm xúc dần,và cũng cho anh cơ hội làm tổn thương em dần, giờ em biết một chút vui,nhiều đau khổ. Và rơi lệ vì anh.rốt cuộc em xin ngài trả lại trái tim cho em,trả lại cảm xúc cho em là đúng hay sai.giờ em lại có sự thương xót với mọi người, cảm giác bi ai cho những hoàn cảnh bất hạnh.học cách yêu anh,vậy rốt cuộc em như vậy tốt không, hay em là cô bé của lúc xưa, không cảm nhận, không có tình yêu, để lòng không đau sẽ tốt hơn. Em không biết nữa rồi.
_cũng còn gần 1tháng nữa thôi, chúng ta sẽ gặp nhau,chúng ta quen nhau đến ngày 15/4/2024 sẽ là hai năm rồi anh nhĩ.hai năm đó chỉ tính được vài ngày bên anh,vài lần gặp anh.chúng ta vốn dĩ ít gặp nhau,ít bên cạnh nhau,vậy tại sao em lại có nỗi nhớ, nỗi thương nhĩ, như thế gọi là yêu một người sau.em suy nghĩ rất nhiều lần, tình yêu này em nên đi tiếp hay lùi lại, đi tiếp có lẽ một ngày em sẽ bị tổn thương nhiều, dừng lại thì em sau này vẫn đau.vận mệnh của em là thế, chỉ bước qua nỗi đau sau này mới nếm trải niềm vui tự tại.nếu không gặp anh thì cũng là người khác,có người từng nói với em như thế,cuộc sống của em tình duyên lận đận.bắt buộc phải đối mặt và bước qua.đôi lúc em suy nghĩ lại, đôi lúc muốn chạy trốn nó, đôi lúc muốn thay đổi kết cục cho nó tốt hơn, nhưng cuối cùng có những việc dần xảy ra,rồi vận mệnh lại đưa em về với người mà em từng muốn rời đi,chúng ta là thiện duyên hay là nghiệp duyên anh nhĩ.dù anh từng làm em rất buồn, dù rất giận,dù đã đau,nhưng tại sao em lại không hết yêu được, tại sao trái tim em không buông tay được.vừa yêu vừa đau một cái vòng tròn em muốn trốn nó mà vẫn chưa trốn được. Lần này nếu gặp thì với em rất quan trọng, cảm giác nó sẽ làm thay đổi cuộc đời mình, cảm giác anh và em nếu gặp nó sẽ liên kết dần vận mệnh giữa chúng ta.lúc đó em sẽ khó quay đầu nữa.em không biết nói sau cảm xúc này. Mấy lần trước đã từng gặp qua,nhưng lúc đó em cảm nhận giữa anh và em khác, lần gặp này cảm giác nếu gặp thì chúng ta sẽ khó thoát ra,giống như lần này gặp sẽ tạo ra sợi dây kết nối giữa duyên nợ chúng ta vậy áh. Chắc do em suy nghĩ nhiều thôi.anh là người vô tâm, nên anh thoát khỏi em rất dễ dàng.em không biết em là người thứ mấy được ở bên anh nhĩ.hay chỉ là cuộc chơi lúc anh thấy chán mà thôi.
10/12/2023 em suy nghĩ về anh thấy buồn quá đi,em nên gặp anh không, hay nên chạy trốn vận mệnh này.anh có lẽ đang tìm người mới,có khi nào anh về, lúc ở bên em lúc lại gặp và quen cô gái khác.đôi lúc em tự hỏi bản thân mình rằng, mình không đủ tốt sau,không đủ yêu anh sau,nên anh mới âm thầm tìm người khác.em nên làm gì với anh đây.đôi lúc em muốn quên đi mối tình này. muốn biến mất khỏi anh như chưa từng xuất hiện.nếu anh ghét em hoặc không yêu thì anh có thể nói ra,sau đó em sẽ trả tự do cho anh,và lúc đó anh có thể công khai tìm bạn gái mới. Nhưng cuối cùng vẫn quen em,mà anh vẫn tìm người khác, anh hiểu cảm giác đó của em không, nó đau lắm,em vốn dĩ không hề tồn tại trong tim anh,anh vô tình lắm.anh có thể dạy em lại cách vô tình giống anh được không. Để em xem thử nó như thế nào.
11/12 đến cuối cùng thì em vẫn thua anh àh, thua với mối tình này, thua vì em chỉ yêu anh mà anh thì không hề yêu em,lời ngọt ngào anh nói với em điều là dối trá.khi em nhắn tin làm quen anh,nói xin anh cho em làm bạn gái anh,hỏi anh có bạn gái chưa,anh đã trả lời ok,dù không biết đó là em.em chỉ thử với lòng tin rằng anh sẽ không trả lời, sẽ từ chối, nhưng cuối cùng trái tim em tan vỡ theo từng lời anh nói, đau lắm, em giữ nick trên ehenho chủ yếu theo dõi anh,bao nhiêu người nhắn tin làm quen, em điều từ chối, em bảo với họ rằng em đã có bạn trai,kêu họ tìm người khác,em luôn chỉ yêu mình anh,nhưng còn anh thì sau,anh chỉ xem em là thú vui của anh mà thôi,giờ đau lắm nhìn hình ảnh anh mà tim em đau,nước mắt muốn rơi mà thôi.thà anh thấy em không hợp anh có thể trực tiếp nói, không yêu em có thể nói ra,tại sao phải là người bắt cá hai ba bốn tay chứ,giờ em chỉ chờ câu trả lời của anh nữa thôi, chờ anh trả lời rằng anh chưa có bạn gái hoặc đã chia tay,khi anh trả lời em xin chúc mừng anh thắng rồi, chúc anh đã đánh mất đi trái tim của một người yêu anh thật lòng. Giờ em chờ anh lên ehenho và trả lời em lần cuối, để con tim này thêm đau một lần nữa, để em tỉnh ngộ ra.để em rời xa anh mãi mãi.
và rồi anh đã trả lời, anh bảo chưa có bạn gái, cuối cùng em đã hiểu, đã xác định anh không hề yêu em.cuối cùng bao năm tìm kiếm, thời gian quen anh chỉ là con số không,cuối cùng em chỉ mang trái tim tan vỡ.em hôm nay đi nhà thờ đã cầu nguyện cho anh,mong anh sau này sống thật lòng, và hạnh phúc,em hận anh không được em thật ngốc mà.
17/12 có lần chúng ta trò chuyện, anh nói rằng anh muốn cho em mọi thứ tốt đẹp nhất, không muốn cho ai xem thường em,em rất vui và cảm động.trước giờ không ai nói với em như thế, cũng không ai quan tâm hỏi em thích gì hay ghét gì, càng đừng nói đến sẽ đem cho em những thứ tốt nhất.dù anh không thực sự hay chưa làm cho em cái gì cả, nhưng anh có ý nghĩa như thế mà xuất phát từ tấm lòng của anh,là em vui và hạnh phúc rồi áh, em thấy lòng mình một chút ấm áp rồi. Thật ra niềm vui và hạnh phúc của em từ những điều rất đơn giản, nhưng ít ai biết cách làm em vui và hạnh phúc. Cảm ơn anh nha.đã có những ý nghĩ tốt cho em.mỗi lần đọc lại tin nhắn của anh,em lại cảm động,dù lệ Rơi nhưng lòng thấy rất ấm áp. Giờ em hiểu đâu là nước mắt đau khổ, cũng có những nước mắt của hạnh phúc.giờ với em anh tồn tại trong tim,một người em muốn lựa chọn sống hết kiếp này. Em chỉ mong chúng ta cố gắng yêu thương nhau không rời xa.vượt qua mọi thử thách mà tạo hóa cho chúng ta phải chịu và gặp phải. Em biết thực ra anh rất cô đơn,anh cũng là con người cũng biết đau và cần tình yêu thương. Cũng cần người bảo vệ, thực ra em thích anh bảo vệ em,và em cũng muốn bảo vệ anh trong tâm hồn. Em không muốn ai làm tổn thương anh nữa, muốn anh sống tốt và vui vẻ từ bây giờ. Đôi lúc những người mạnh mẽ bảo vệ người khác, thực sự rất mệt, họ cũng muốn một phút yếu đuối một phút có ai đó bảo vệ mình, những lúc anh bị tổn thương hãy để em bảo vệ anh,anh cứ khóc nếu khóc được, em sẽ cùng anh,sẽ không chê cười đâu.hãy giải tỏa bản thân ra vậy anh mới nhẹ nỗi buồn. Đôi lúc một lần yếu đuối thôi, anh sẽ thấy rất nhẹ lòng, và khi sang ngày mới anh có thể là người mạnh mẽ lại. Nhưng phải có những phút yếu đuối để giải tỏa bản thân, đời còn rất dài, em muốn cùng anh cố gắng, lúc buồn chúng ta có thể chia sẻ cùng nhau khóc cùng nhau như những đứa trẻ vậy.
19/12 đôi lúc thấy anh yêu em, đôi lúc cảm giác người anh yêu không phải em,giống như em chỉ là vật thay thế, là cái bóng của người khác,chỉ những lúc cần anh mới nghĩ đến em sau.có những việc đã là quá khứ,có những việc đã qua thì không bao giờ quay lại được. Anh vốn dĩ còn lưu luyến những người trước thôi sau.em là gì trong cuộc đời anh nhĩ,có những người anh bỏ lỡ,anh đã sai nên họ trở thành người thoáng qua đời anh.quá khứ anh đã bỏ lỡ rất nhiều, anh của hiện tại là người mới, anh hiểu không, anh cứ sống trong những người quá khứ cũ,một ngày anh sẽ hối hận, hối hận vì đánh mất thêm những người ở hiện tại, lòng bao dung của em có giới hạn, em cũng biết đau.cũng biết thất vọng. Những thứ anh làm em buồn, em đang xếp lại thành những ngọn núi cao.em xếp đủ cao thì cũng là lúc một ngày em không xuất hiện bên anh nữa,anh sẽ không còn nhìn thấy em nữa. Đôi lúc những người thật lòng ở bên cạnh lại không nhìn lại một cái,để khi một ngày rời đi lại tiếc nuối,anh đừng để làm em tổn thương quá, em xếp nó dần, một ngày đau đủ em sẽ không phiền anh nữa.em không muốn mãi là kẻ thay thế cho tình yêu của ai,không muốn em là cái bóng của ai khác. Em không muốn chờ đợi một người quay lại nhìn em,một mình ôm nỗi đau.lần này em muốn chính thức một lần bước vào đời anh.nếu em đã bước vào mà vẫn không kéo anh ra khỏi quá khứ, hoặc phát hiện anh vốn dĩ không yêu em,em sẽ rời đi,em sẽ buông tay. Em không sợ thất hứa lời thề, em chỉ sợ ở bên một người mà mình chỉ mãi là cái bóng của người anh yêu. Như thế rất đau,như thế công bằng cho người đã chờ đợi anh và yêu anh thật lòng không.mỗi người ai cũng có nỗi đau riêng, cũng có những quá khứ buồn.anh cũng từng hiểu cảm giác đau,nên đừng vì mình đau mà chính anh lại làm thêm nhiều người đau nữa. Những người làm anh tổn thương là họ có lỗi với anh.những người không quý trọng anh là những người khác, còn những người sau,có những người thật lòng, nhưng anh không trân trọng, một ngày sẽ đánh mất thôi.
20/12 anh biết không game đó vì có anh em mới tập chơi và bước vào,nếu anh không sử dụng game đó và không chơi nữa thì em cũng bỏ nó, vì vốn dĩ em không hứng thú chơi game. Vì anh mà em tập, vì anh mà em có nick trên đó, nhưng anh vẫn làm em đau lòng, có phải người con gái anh đăng trên game đó với anh là người anh yêu bằng con tim không, anh cuối cùng thì vẫn không quên được cô ấy, cuối cùng thì em chỉ là vật để anh mua vui àh. Em chỉ là người đến sau,cũng không xứng đáng để anh iu thật lòng phải không. Đau lắm, cảm giác rất đau,nhìn ánh mắt anh em biết anh rất yêu cô ấy. Em bắt đầu hận anh từ từ rồi đó, đúng là tình yêu thật đáng sợ, biến con người thành người khác. Biết yêu biết đau,biết tha thứ và cũng biết hận.hận anh xem em là kẻ thay thế, hận anh lừa dối em.có phải em bước qua yêu thương anh,đau vì anh,vui cũng vì anh,tha thứ cũng vì anh,và giờ có thêm nỗi hận, có phải bước qua nỗi hận,sẽ học được cách buông tay và từ bỏ không,vậy là em sắp xếp đầy nỗi đau rồi phải không. Anh biết không,em rất muốn một ngày anh sẽ yêu em đậm sâu,yêu em thật lòng, nhưng lúc đó em hết cảm giác rồi sẽ dần rời xa anh.cho anh nếm thử cảm giác khi yêu một người mà người đó không dành trái tim cho mình nữa. Không còn chờ đợi tin nhắn của anh hàng ngày, không còn quan tâm anh,không còn hỏi anh những câu hỏi khó nữa. Người đó sẽ mãi dần đi xa đời anh,lúc đó anh sẽ hiểu nỗi đau mà em yêu anh phải chịu, làm sau đây. Em bây giờ muốn anh nếm trải cảm giác đó thì sau.em bị cảm giác hận một người chi phối rồi, chỉ muốn trả lại những gì mà ai đối xử với em mà thôi. Chắc thời gian này em phải nghe nhiều bài kinh phật, nghe lời phật dạy để buông đi nỗi hận anh
21/12,hôm nay anh có biết gì sau em thu hồi tin nhắn đã gửi cho anh không. Vì em nghĩ chắc anh đang nhắn tin cùng nhiều cô gái khác, vậy em trả lời anh làm gì đây, chỉ thêm phiền anh mà thôi, anh đã từng nói không lên ehenho tìm người khác, nhưng thực tế anh vẫn có thể tìm những trang web khác và quen với những cô gái khác, em không muốn giữ một người mà trái tim không thuộc ở nơi em hoàn toàn. Em mệt rồi, rất mệt.anh thích sau tùy anh đi,rồi một ngày anh sẽ hối hận thôi, cảm giác của em là thế.đôi lúc con người vì sự lựa chọn của bản thân mà phải trả giá nào đó trong tương lai về sau.anh chuẩn bị trước những thứ anh chọn chưa và chuẩn bị tâm lý giữa được và mất chưa.
22/12 hôm nay anh tâm sự với em về việc trong quá khứ của anh hơn. Em không thấy hận anh nữa, chỉ thấy anh cũng là người có ký ức đáng thương thôi.muốn chăm sóc anh tốt hơn chúng ta cùng cố gắng hơn, có phải anh mở lòng với em hơn rồi phải không, chịu cho em biết những thứ về anh hơn.em cố gắng hòa hợp với anh hơn vì em không muốn anh đau khổ,hãy buông bỏ quá khứ và sống cho những gì hiện tại anh nhé. Trân trọng những thứ ở hiện tại.
28/12 hôm nay bản thân thấy buồn, lòng rất nặng nề. Đôi lúc tự hỏi những thứ mình chọn đúng chưa, mình thực sự vui vẻ sau.hạnh phúc sau.nếu một ngày em không còn tồn tại trên thế gian này nữa, em tự hỏi sẽ thật sự có ai luyến tiếc em không,sẽ có ai tìm em không.hay mình sẽ bị lãng quên theo năm tháng.đôi lúc nhìn vào những ngôi chùa,nhìn những tượng phật và tự hỏi ngài rằng, làm sau con thoát chữ khổ chữ tình của thế gian này, làm sau lệ thôi rơi,lòng thôi mong cầu gì nữa. Cuối cùng thì con còn lại gì đây khi trở về cát bụi. Đến là để trả những oan trái hay sứ mệnh nào đó. Con luôn cố gắng giữ những tâm thiện, đã đến thế gian thì cố gắng trả,giảm nghiệp nhân quả hoàn thành tự khắc sẽ đi thôi. Có lẽ không ai cùng con cả,con chỉ là những mảng ghép trong cuộc đời họ mà thôi, không ai tồn tại mãi mãi cũng không vĩnh cửu.chỉ là những khách qua đường của thế gian, vì sau vẫn đau vẫn lưu luyến...
15/1/2024,hình như em không quan trọng với anh,hình như em chọn sai rồi phải không,rốt cuộc em là gì trong lòng anh không.người ta nói khi một người yêu bạn thật lòng, sẽ để ý những gì về người mình yêu, sẽ quan tâm chia sẻ,sẽ ân cần, còn anh sau ngược lại hoàn toàn, là không yêu em sau,có phải tình yêu này em đặt nhầm chỗ rồi phải không.có phải anh không phải dành cho em không. Bao nhiêu người muốn yêu em,muốn quen em,muốn em cho họ cơ hội, tại sao em vẫn lỡ yêu anh chứ,em ngốc mà, có phải chịu đau đủ một ngày sẽ buông được anh không.
19/1 hôm nay em rất buồn, những lúc em buồn anh vốn dĩ không có mặt, cũng không biết,những lúc em cần lời an ủi, chia sẻ nhưng lại không có anh,em có người yêu mà em lại cô đơn, đau vì chẳng ai hiểu, cũng chẳng ai cùng, giờ em nên học cách buông tay dần phải không anh.trả anh về nơi bắt đầu, chắc có lẽ anh không thuộc về em.em càng níu giữ thì lại càng đau mà thôi.giờ em học cách nhìn những thứ khác hơn, không cứ mãi nhìn về anh,chờ đợi anh sẽ một ngày thấu hiểu em nữa, em mệt rồi, rất mệt.
1/4 cũng vài tháng rồi, em không lên đây viết tâm sự nữa, hôm nay em lại viết tiếp.chúng ta quen nhau cũng gần 2 năm rồi anh nhĩ.anh dạy em biết cách yêu một người,cho em biết buồn vui giận dỗi,em không hối hận vì đã yêu anh,dù sau này chúng ta có vượt qua thử thách hay không, dù chúng ta còn nắm tay hay buông tay nhau.em cũng mong anh sẽ sống thật tốt và hạnh phúc.anh là một chàng trai rất lãng tử,hay trêu hoa bắt bướm, mà em thì chỉ là một con bướm bình thường trong số anh bắt được.có lẽ anh vẫn còn nơi nào đó trêu chọc những con bướm khác mà em không biết. Ừ tùy anh,em không muốn nắm giữ một người,mà người ta cứ muốn chạy đi tìm thú vui.có lẽ anh chỉ xem họ là thú vui,nhưng em cũng biết đau.đúng là người yêu thật sẽ rất đau.người chung tình cũng khổ,vì mình trao thủy chung chưa chắc sẽ nhận lại thủy chung trọn vẹn.em không phí thời gian để lo nghĩ hay sợ đánh mất trái tim anh nữa.em để thời gian thay đổi bản thân, làm bản thân xinh đẹp, làm kiếm tiền và học giỏi.khi đẹp rồi anh không trân trọng em thì thiếu gì người khác tốt hơn anh xuất hiện bên em.lúc đó có khi anh làm em tổn thương thì em đã khác rồi, không còn yếu đuối nữa.em sẽ tập mạnh mẽ, sống vì chính mình hơn, ai tốt với em thật tâm thì em sẽ tốt lại, còn không thật tâm thì em sẽ tìm người khác trao chân tình xứng đáng hơn.giờ em nghỉ thoáng rồi, cho nhẹ hơn,nếu anh yêu em thì anh mới sợ mất, không yêu thì đâu cần sợ mất phải không anh.mà có khi mất em thì anh cũng có người khác, nên chắc anh không lỗ anh nhỉ...
1/6 cũng vài tháng rồi em chưa viết tiếp câu chuyện của chúng ta,đôi lúc cảm nhận anh có yêu em,đôi lúc lại cảm nhận em không hề quan trọng gì với anh.dạo này có thể là công việc anh thật sự bận hay anh đang có người mới rồi, vài ngày không nhắn tin em lại cảm nhận anh khác hơn, không nồng nàn như trước, cảm nhận xa cách hơn. Có phải xa mặt cách lòng không, đôi lúc thấy anh có tình cảm với em,đôi lúc như anh chỉ xem em là gì đó.em ghét nhất là ai lợi dụng em hoặc không tin em,mà anh hình như không tin em hoàn toàn.em trao tình cảm anh là thật, nhiều lúc muốn tin anh hết hoàn toàn, nhưng có những lúc và hành động của anh nó làm em phải hoài nghi mình chọn đúng không nữa.anh biết không dù chúng ta ở xa nhau,dù ít gặp, nhưng em cũng chỉ chọn mình anh và chỉ yêu anh,có vài người cũng muốn vô nhà hỏi cưới em hoặc làm quen em,em điều từ chối, chỉ đợi anh,chỉ một lòng yêu anh,còn anh thì sau,hình như anh có một mình em sau,anh có thật tâm yêu em không, em mệt mỏi khi chưa chính thức, chưa xác định chính xác trái tim của anh áh. Vài tháng nữa gặp anh thôi, lần này em muốn xem những hành động của anh,muốn xác định anh yêu em được mấy phần, muốn xem anh có xem trọng em thật sự không.nếu anh không thật sự yêu em thì em sẽ rời đi,bắt đầu lại từ đầu.anh sẽ không bao nhiêu tìm thấy em nữa, tìm thấy một người từng yêu anh thật lòng.em chỉ mong lần này anh không làm em thất vọng. Niềm tin em trao anh mấy lâu, giờ đến lúc anh phải chứng minh lại, anh hiểu không. Nếu chỉ muốn người khác tin anh thôi, mà anh không đáp trả lại thì theo thời gian niềm tin của một người trao anh nó cũng tan vỡ.
10/6 hình như anh nơi đó có người mới rồi phải không, anh hay giận dỗi với em.hay chúng ta thật sự rất khác biệt, hay chúng ta thật sự không hợp nhau.em nên tiếp tục cố gắng cho cuộc tình này hay dừng lại, nhiều lúc tủi thân, buồn mà có dám nói cùng anh đâu, sợ phiền anh.em rốt cuộc nên làm gì đây, nên kết thúc, nên từ bỏ để bắt đầu lại hay cứ giữ chặt và đi tiếp, em nhiều lần cố giữ lấy nhưng anh thì sau,thật ra em có tồn tại trong tim anh không, dù là một vị trí thôi, em có phải là người quan trọng với anh không, hay chỉ là người thoáng qua trong đời anh.em rối lắm, em cảm thấy mệt lắm.
26/6 nhiều lúc anh không cho em cảm giác an toàn, nhiều lúc cảm giác khi có gì cần anh mới tìm đến em.dần dần em cảm nhận ra dường như anh không thật sự yêu em.hoặc có yêu thì cũng rất ít, ít đến nỗi thua những vật hay những người xung quanh anh.cuộc tình này em cảm giác nếu đi tiếp, sau này có lẽ em rất đau,em muốn buông bỏ, nhưng mỗi lần muốn buông, anh lại làm hòa và trở lại như trước, chúng ta cứ tiếp tục và nhiều lần em đau lắm, có lẽ anh không cảm nhận được đâu.anh nói khi nt cùng em,chỉ muốn em nói những chuyện vui vẻ với anh.nhưng anh quên một điều, nếu một người đàn ông thật sự yêu một người con gái, sẽ luôn sẳn lòng nghe những chuyện vui hay buồn của cô ấy.còn anh chỉ cần người con gái làm anh lúc nào cũng vui,nói chuyện không trách móc và vâng lời.nhiều lúc em thấy mình không giống bạn gái của anh,mà giống một tình nhân thì hơn.em ngốc mà tại sao lại yêu anh nhiều, đau mà lại không buông được.em một người lý trí của trước kia đâu rồi.trái tim chung thủy chỉ nghỉ về một người cũng thật khổ,đàn ông ngoài kia có lẽ rất nhiều,có khi sẽ có người yêu em hơn cả anh,trân trọng em hơn anh,sẽ không bao giờ bỏ mặc cảm xúc của em như là anh.tại sao em không nhìn một chút, tại sao em lại không cho cơ hội.em đúng là ngốc mà, hay là chưa đủ đau,đau tận tâm can một ngày sẽ từ bỏ được thôi,phải không anh.một ngày anh đánh mất em,em chắc chắn anh sẽ hối hận, đánh mất đi một người từng trao anh cả tấm chân tình. Sau này còn cơ hội tìm lại nữa không anh.em trao anh bằng cả chân tình em không hối hận, vì ít ra em đã yêu một người bằng cảm xúc thật,bằng cả trái tim.nếu em gặp đúng người thì em sẽ được đáp lại, không đúng người thì cùng lắm là đau,nhưng không sao.trời xanh luôn công bằng sẽ trả lại người sau trân trọng em hơn, yêu em hơn bù đắp em hơn.em tin vào luật nhân quả của thế gian,nên em mới yêu anh thật lòng,buông chưa được là nợ.có một lần thầy bói nói anh nợ em,tìm kiếm ai hay bên ai cũng quay về em,nhưng sau em lại cảm giác em nợ anh thì có, bị anh làm đau khổ mà chẳng buông được.thầy nói rằng em không chết tâm thì thôi, một khi buông dứt khoát thì sẽ rất tuyệt tình, sẽ không nhìn lại nữa, nhưng sau em lại chưa thấy em tuyệt tình được, là chưa phải lúc sau.
7/6 anh biết không, nhiều lúc anh không hề nghĩ cho cảm xúc của em.nhiều lúc anh cho em cảm giác anh như lợi dụng em vậy, nhiều lúc cảm giác anh cần em thì mới tìm em,lúc giúp xong rồi lại bỏ mặc em,cảm giác đó nó đau và khó chịu lắm, anh hiểu không, anh sẽ không hiểu đâu, em không muốn cãi nhau với anh,nên em không nói ra,nhưng thật sự em rất buồn.dù anh không lừa dối em hay anh thật lòng đi nữa, thì anh cũng bao giờ hiểu cho cảm giác của em chưa, hiểu cho vị trí của em dù là một chút thôi.đôi lúc anh nói anh yêu em là thật, nhưng em lại thấy em không hết tồn tại trong tim anh dù là rất ít,nhiều lúc em muốn buông quá àh, muốn bỏ mặt,không muốn day dưa với mối tình không biết anh thật lòng hay giả nữa, nhiều lúc muốn buông luôn chẳng cần phân biệt anh thật yêu em hay không yêu nữa, vì em mệt rồi. Sự chịu đựng của em cũng có giới hạn.em yêu anh,nhưng anh lại chưa cho em cảm giác an toàn, em tin anh nhưng chính anh dần dần lại đánh mất đi lòng tin em dành cho anh.yêu một người thật lòng cũng là đau vậy sau.thật đau...
8/7 hôm nay anh có chuyện buồn, nhưng chúng ta nói chuyện cùng nhau,lại hiểu hướng khác nhau, lại sắp cải nhau.anh bảo em làm anh đau đầu thêm,không thực sự hiểu anh.những lời anh nói em cũng rất buồn.anh nói anh rất hiểu em,nhưng thực sự anh hiểu em sau,anh biết em thích nhất gì sau,nhớ ngày sinh nhật của em sau,thậm chí biết em muốn gì nhất sau và ghét gì không.những điều đó anh không biết, anh bảo hiểu em àh, có bao giờ anh hỏi em ổn không, cuộc sống em có khó khăn gì không, em có việc gì buồn không.có ai khi dễ em không, anh không hề hỏi tới,vậy anh nói anh yêu em àh.anh nói anh yêu em ngày nhiều hơn mà em thì yêu anh ngày một ít hơn, vậy anh không hiểu tình yêu em dành cho anh rồi.nhiều lúc lời anh nói làm em buồn nhưng em không trách, vì em nghĩ anh không thích trách móc nên em chỉ biết tự buồn rồi cho qua.nhiều lúc bản thân muốn tâm sự cùng anh,nhưng lại sợ sẽ làm anh không vui,nên rồi cũng chỉ biết mạnh mẽ vượt qua.nhiều lúc bản thân cũng khó khăn, nhưng anh cần giúp đỡ,em vẫn giúp dù không nói cùng anh.nhiều lúc lo lắng anh không biết chăm sóc bản thân,lo anh sẽ bệnh không ai bên cạnh, em chỉ biết cầu nguyện với trời xanh rằng anh sẽ mạnh khỏe và sống tốt.tình yêu của em rất tự trọng, rất chiếm hữu và ghen tị, nhưng em vì anh mà chịu chia sẻ cho những thứ anh vui,vì anh mà học rất rộng lượng, vì anh mà học cách không ghen tị với những ai bên anh.em làm như vậy chưa đủ sau,đến cuối cùng đổi lại câu anh cảm giác em yêu anh ít hơn, thật buồn cười cho chính em,tình yêu này em trao người,mà người ta xem nó là chưa đủ,là rất ít, là không hiểu.ừh em nhiều lúc cảm giác em là phiền phức của anh,muốn làm anh vui mà cuối cùng làm anh nhức đầu, em không tốt, em cái gì cũng không tốt cả.
- 26 Tháng8, 2023
- 360 lượt xem