Tờ Di Chúc Gây Sốc Của Việt Kiều Mỹ U-70 & Cô Gái U-40: Kết Cục Đầy Bất Ngờ

0
Việt kiều mỹ, Tờ di chúc, Chồng già vợ trẻ, cuộc sống Việt Kiều, Việt kiều về Việtnam, người Mỹ gốc Việt

Việt kiều mỹ, Tờ di chúc, Chồng già vợ trẻ, cuộc sống Việt Kiều, Việt kiều về Việtnam, người Mỹ gốc Việt

Ở tuổi 62, ông Hưng – một Việt Kiều sống tại bang California, Mỹ – được biết đến là một người thành đạt, giàu có và cực kỳ tỉnh táo trong cuộc sống. Ông sở hữu một tòa nhà cho thuê với hàng chục căn hộ, cùng với ba người con đã trưởng thành từ cuộc hôn nhân trước. Sau khi vợ mất nhiều năm, ông cảm thấy cô đơn và bắt đầu tìm kiếm một người bạn đời mới.

Không giống những người đàn ông lớn tuổi khác, ông Hưng không tìm kiếm sự “giải khuây”, mà rất nghiêm túc trong chuyện tình cảm. Qua một ứng dụng hẹn hò dành cho người Việt bốn phương, ông quen với cô Trang – một phụ nữ 38 tuổi, làm thư ký cho một công ty xây dựng tại quận 4, TP.HCM.

Lúc đầu, Trang không mấy quan tâm đến mối quan hệ này. Cô nghĩ khoảng cách tuổi tác và địa lý là quá lớn. Nhưng sau khi ông Hưng bay về Việt Nam, với phong thái điềm đạm, bản lĩnh và sự chân thành, ông dần khiến cô thay đổi suy nghĩ. Đặc biệt, ông còn được mẹ của Trang – một phụ nữ nhỏ hơn ông đến 6 tuổi – quý mến, nể trọng vì cách cư xử tử tế và đàng hoàng.

Sau khoảng một năm quen nhau, ông Hưng quyết định bảo lãnh Trang qua Mỹ theo diện K-1 (diện hôn phu/hôn thê). Tuy nhiên, trước khi làm đám cưới, ông yêu cầu Trang ký vào bản thỏa thuận tiền hôn nhân (prenuptial agreement) – theo luật Mỹ, tài sản có trước khi kết hôn sẽ không được chia nếu hai người ly hôn.

Trang sốc khi nghe điều này. Cô không quen với những quy định pháp lý phức tạp và cảm thấy bị tổn thương. Nhưng sau khi ông Hưng giải thích rõ ràng, cô chấp nhận ký – vì cô không đến với ông vì tài sản, mà vì sự kính trọng và an toàn ông mang lại.

Ba tháng sau, họ tổ chức đám cưới đơn giản tại Mỹ. Cuộc sống dần ổn định. Trang đi học tiếng Anh, sau đó làm thủ quỹ cho công ty nhỏ của ông Hưng, trực tiếp quản lý việc thu tiền thuê nhà. Cô dần quen với cuộc sống tại Mỹ, nhưng không bao giờ hoàn toàn cảm thấy thuộc về nơi này.

Ở tuổi 69, ông Hưng phát hiện bệnh tim. Dù không quá nguy hiểm ngay, nhưng sức khỏe ông bắt đầu yếu dần. Trong suốt 5-6 năm tiếp theo, Trang là người đồng hành, chăm sóc và quản lý công việc giúp ông. Hai người tuy sống chung, nhưng dần ngủ riêng phòng vì lý do sức khỏe và thói quen sinh hoạt.

Trong giai đoạn này, Trang từng tâm sự với tôi – người sáng lập trang web đã kết nối cô và ông Hưng. Khi tôi hỏi:
“Em có từng yêu ông ấy không?”
Cô đáp thẳng thắn: “Không. Nhưng em kính trọng và nể phục ông ấy. Em sống với ổng không phải vì tiền, mà vì trách nhiệm.”

Bất ngờ xảy ra khi ông Hưng qua đời ở tuổi 70+. Tại buổi đọc di chúc do luật sư tổ chức, ba người con của ông và Trang cùng có mặt. Cô con gái lớn lập tức nhắc đến bản thỏa thuận tiền hôn nhân:
“Ba cháu đã ký prenup với cô Trang, nghĩa là toàn bộ tài sản trước khi cưới phải thuộc về tụi cháu.”

Tuy nhiên, luật sư trình bày rõ: dù bản prenup có hiệu lực, ông Hưng sau này đã cập nhật di chúc, và trong đó ghi rõ ông muốn để lại 50% tài sản – bao gồm cả nhà và building cho thuê – cho Trang. Ông Hưng đã chuyển một phần tài sản sang đồng sở hữu với Trang trong thời gian chung sống, nên việc phân chia theo di chúc là hợp pháp và hợp lệ.

Các con ông Hưng phản ứng gay gắt, nhưng không thể phủ nhận được tính hợp pháp của tờ di chúc mới. Trang không tranh cãi, không yêu cầu thêm. Cô chỉ nhận phần ông để lại và lặng lẽ trở về cuộc sống thường ngày.

Vài năm sau, Trang cảm thấy cô đơn và buồn bã tại Mỹ. Không người thân, ít bạn bè, và nhất là không cảm nhận được niềm vui nơi đất khách. Trong khi đó, mẹ cô ở Việt Nam đã già yếu. Trang quyết định bán toàn bộ phần tài sản của mình, đầu tư vào ngân hàng để lấy lãi hàng tháng, và trở về Việt Nam sinh sống.

Trước khi về, cô gặp lại tôi – vẫn là người bạn đã lắng nghe câu chuyện này từ đầu.

Tôi hỏi: “Vậy em có thấy tiếc không?”

Trang cười buồn: “Không. Em không có tình yêu, nhưng em có sự biết ơn. Và giờ, em muốn dành phần còn lại của đời mình để ở cạnh mẹ, nơi mà em thật sự cảm thấy yên bình.”


Kết Luận

Câu chuyện của ông Hưng và Trang không đơn giản là tình yêu – mà là một mối quan hệ của sự chọn lựa, trách nhiệm, lòng biết ơn, và ranh giới mong manh giữa tình cảm và vật chất. Tờ di chúc không chỉ nói lên giá trị tài sản, mà còn thể hiện sự ghi nhận thầm lặng dành cho người đã đồng hành cùng ông trong những năm cuối đời.

VietKieuMy #ToDiChuc #ChongGiaVoTre #CuocSongVietKieu #TroVeVietnam #ChuyenGiaDinh #NguoiMyGocViet

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

Optionally add an image (JPEG only)

0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x