Tag Archive | Blog

Tìm Bạn Bốn Phương Trực Tuyến Tại Facebook

Kiếm chồng trên FaceBook

Có bạn kiếm chồng qua Chat, Blog, Forums, Du học, Du lịch,… Thì tôi cũng kiếm chông qua FaceBook.

Sau đây, tôi trình bày kinh nghiệm của tôi.

Tìm Bạn Bốn Phương Facebook

Tìm Bạn Bốn Phương Facebook

Theo tôi, tình yêu phải tìm kiếm. Người đời thường nói “đi tìm nửa kia của mình”. Tìm kiếm tình yêu không có gì phải chê cười mà là một việc làm rất đáng khích lệ.

Ngày xưa, ông bà tìm kiếm cho con cháu. Ngày nay mình phải tự tìm cho chính mình.

Ai cũng muốn sống trong môi trường mình thích. Có người thích quê hương với đồng lúa xanh. Có người thích thành thị với cao ốc. Riêng tôi thì thích sống ở Mỹ.

Đôi lúc tôi xấu hổ chỉ vì thích sống ở Mỹ để được lái xe hơi thoải mái và đúng luật giao thông. Tôi biết tôi không thể làm việc ở VN để có đủ tiền mua xe hơi nhưng tôi biết chắc là tôi có thể làm việc ở Mỹ và mua xe hơi rẻ và dễ hơn.

Bạn trách tôi cũng được. Nhưng đó là mong ước của tôi. Đồng lương tôi chừng 9 triệu mỗi tháng. Tiêu xài dè sẻn và đóng góp cùng gia đình thì còn lại 4 triệu dành dụm. Vậy bao lâu tôi sẽ mua được chiếc Camry mà ở VN bán 45 ngàn USD trong lúc ở Mỹ chỉ bán 22 ngàn USD?

Cho nên muốn được ở Mỹ thì tôi phải tìm “nửa kia” của mình ở Mỹ.

Chat là xưa quá, Blog là xưa quá, forum thì lộn xộn, đi du lịch thì khó xin visa, đi du học thì không thể, …. vậy thì tôi dùng FACEBOOK.

Vâng! FaceBook giúp tôi tìm “nửa kia” của mình một cách chắc chắn và chân thật nhất.

Tôi nhắc lại là tìm nửa kia là một quá trình đòi hỏi sự kiên nhẫn, nhất quán, chân thật, … Do đó biết mình là ai, “nửa kia” phải như thế nào, và những ảnh hưởng xung quanh đến “công cuộc tìm kiếm” ra sao.

Tôi 24 tuổi, chưa già nhưng hết còn trẻ. Không còn tuổi lố nhố choi choi nhưng vẫn phải trẻ trung có “chọn lọc” (cười). Tức là cuộc đời vẫn màu hồng thắm nhưng không còn nhanh nhẹn và nhiều màu sắc của tuổi teen.

FaceBook kết nối bạn bè bằng “friend”. “friend” của “friend” dính chùm nhau nên dễ dàng bị biết một cách rộng rãi nếu không đóng kín. Nếu mình đóng kín cho riêng “friend” trực tiếp và không cho “friend” của “friend” mình thì mình khó được biết nhiều ngoại trừ mình “kết nạp” nhiều friend.

Đó là con dao hai lưỡi. Do đó tôi rất cẩn thận ăn nói trên FaceBook để tạo hình ảnh đúng với tính cách của mình. Sau đây là từng bước:

– Tạo 1 account với tên Mỹ dễ gọi trong tiếng Việt như Annie, Lily, Daisy, Kathy,…

– Chọn “friend” nào trong đám bạn bè của mình ít bị tai tiếng trên FaceBook hay ít cãi vã và lớn tiếng trên đó.

– Có ai mời làm “friend” thì thật cẩn thận và xem xét kỹ.

– Không đưa lên những link dễ gây tranh cãi và tạo ra hai cực rõ rệt “thích” và “không thích”. Chọn lọc kỹ đưa link. Đưa link không nhất thiết cần nhiều “comment” hay “like”, mà là sự thể hiện mình là người thế nào cho “nửa kia” thấy mình.

– Trong mục “Photos” thì cần tạo từ từ những “albums” nhưng không quá nhiều. Hình trong album phải chọ lọc kỹ nội dung, không bỏ nhiều hình lên. Hình không chụp choàng vai hay hót cổ với con trai, không quá nghiêm túc, nhưng tránh nhiều hiểu lầm. “Nửa kia” thấy hình thì cảm thấy mình “không thuộc về ai”, “chưa thấy thích ai”, “không biết chắc mình có hoặc không có ai”,…

– Trong mục “Notes” thì viết bài tâm sự cẩn thận.

– Viết lên “Wall” thì tránh kiểu viết tạo sự chú ý hoặc kiếm “like” thật nhiều. Tránh thể hiện quá nhiều về mình. Tuyệt đối không than phiền bất cứ ai hoặc tranh cãi với ai. Nếu có sự tranh luận thì thật nhẹ nhàng và chấm dứt khi có chiều hướng ngày một nặng nề.

– Không “like” quá nhiều một cách vô nghĩa. “Like” cũng thể hiện tính cách của mình.

– Không comment tùm lum để kiếm nhiều “friend”.

– Mời làm “friend” của mình có chọn lọc và tìm nhiều bạn cũ bên Mỹ.

– Tham gia những “Groups” lớp cũ trường xưa của mình vì thế nào cũng có những người ở Mỹ tham gia. Nếu không có “group” như thế thì tạo ra và mời những ai có liên hệ vào.

– Không đánh bóng hình ảnh của mình bằng những thể hiện như: từ thiện, tôn kính, triết lý sâu sắc,…

– Trao đổi qua lại chừng mực, không dốc hết lòng.

Và điều cuối cùng bạn nên nhớ:

– Những gì bạn bỏ lên trên Internet thì không bao giờ lấy lại được. Internet khác với những cuộc họp mặt vui chơi với bạn bè ngoài đời. Internet nó giữ tất cả những gì mình bỏ lên nó.

Sau hơn 2 năm ròng trên FB, mình tuy đã gần 27 tuổi, vẫn chưa thấy bóng dáng “nửa kia”. Cho dù có nhiều chàng Việt Kiều tìm tới mình làm quen ở ngoài thật khi tìm hiểu mình qua FaceBook, nhưng mình tránh né nhẹ nhàng vì con tim của mình chưa đập mạnh loạn xạ.

Mình tin mình sẽ tìm được.

Một ngày kia cũng đến, chàng đi công tác ở VN và tìm cách gặp mình. Chàng là “friend” của “friend” mình và chàng cũng theo dõi âm thầm của mình lâu lắm nhưng mình ít chú ý đến chàng cho dù có trao đổi “comment” và “like” qua lại nhiều lần. Mới gặp chàng mình đứng không vững, đầu chóng mặt. Mình biết chàng là “nửa kia” của mình.

Chỉ 18 tháng sau đó mình đặt chân lên xứ Mỹ sống cùng với “nửa kia” thương yêu của mình. Hành trang của mình là vốn Anh Văn sau nhiều năm miệt mài học và đủ thứ chứng chỉ khi rảnh mình học. Mình chỉ việc chỉnh lại cách nói, giọng nói cho phù hợp với địa phương và đi học lại những chứng chỉ (vì chứng chỉ ở nước nào có giá trị nhất tại nước đó cho dù cùng hệ thống như Microsoft hay Oracle (mình làm và học quản trị cơ sở dữ liệu)).

Mình vừa đi làm, vừa có bầu, vừa dành dụm mua xe (cho dù chàng có ủng hộ). Mình có được ít tiền và cùng chàng đứng tên đặt cọc để mua trả góp được xe mới toanh.

Mong ước của mình thành hiện thực: sống với gia đình nho nhỏ của mình ở Mỹ, mua xe Camry (cho dù có xe là chuyện thường), và lái xe ở Mỹ.

Mình biết mình vọng ngoại nhưng thời hiện đại một số dòng người di cư qua lại các nước là chuyện thường. Dân Tây dân Mỹ da trăng định cư lập nghiệp ở Việt Nam thì dân Việt Nam cũng có thể.

Thân chúc các bạn gặp nhiều hạnh phúc!

laychongvietkieu.wordpress.com