Lấy Vợ Việt Nam – Sập Bẩy 2

0

Mồ hôi của Don đổ ra đầy cả trán vì không quen thuộc với cái khí hậu nhiệt đới này . Lựu chìa cái khăn lên lau trán cho anh Don một cách dịu dàng, dịu dàng nói:

– Coi nè, đổ mồ hôi đầy cả trán, tội chưa- Lựu nói .

Don bỗng thấy thân thiện và gần gủi với nàng hơn qua lời nói ân cần đó. Anh choàng tay qua ôm Lựu sát vào mình. Mùi hơi của da thịt hăng hắc của con gái bên xứ Việt tuy không thơm tho như các cô bán cafe bên xứ Mỹ này nhưng cũng làm cho anh cảm thấy thích thích. Chiếc xe đỗ xuống khách sạn Thống Nhất , anh Don bước ra xe và nhìn quanh. Bây giờ anh mới thật sự được nhìn cảnh chung quanh vì suốt dọc đường anh chỉ lo để ý tới cặp đùi của Lựu mà quên bẵng. Sau khi check-in một phòng, Don và Lựu được sự hướng dẫn của nhân viên tiếp tân đưa lên tầng 13 của khách sạn. Anh nhân viên tiếp tân sau khi chỉ dẫn sử dụng các vật dụng trong phòng rồi bước ra ngoài, Lựu đóng cánh cửa lại không quên gài chốt rồi quay lại nhìn anh Don cười mỉm ý nhị. Nàng bước tới hai bước đứng trước mặt Don đưa cặp mắt đắm đuối giả tạo lên nhìn anh. Anh cũng đáp lại cái nhìn đó bằng một cái vói tay, kéo ghì Lựu vào lòng ôm thật chặt. Lựu chủ động hôn lên miệng của anh một cách thành thạo. Lưỡi nàng mềm mại uốn qua uốn lại làm Don hai mắt lim dim hưởng thụ. “Công nhận con gái thời nay thiệt là bạo dạn”-anh chỉ nghĩ thầm vậy rồi đưa hai tay lần xuống mông Lựu xoa bóp . Lựu đứng im mặc tình anh thao tác. Don lại nghĩ thầm: “mình bóp đít của nó mà nó không phản ứng gì, chắc con nhỏ này không có còn trinh như mình nghĩ”. Nhưng anh mặc kệ chuyện trinh tiết làm gì vào thời buổi này, đã lỡ tới đây thì tới luôn chớ, ngại ngùng gì!. Nghĩ đoạn, Don bắt đầu xoa bóp hai bờ mông vun cao, thịt hai bên cũng run rinh theo nhịp bóp của anh. Anh vén cái váy của Lựu cao lên, đưa tay trái ra nắm hờ lấy vạt, rồi tay phải anh lòn vào trong để cảm giác cái da thịt mát rượi ngay cái nai bụng. Cùng lúc đó anh kéo sát người Lựu vào thân người của anh. Có lẽ mồ hôi ra trên cổ của Lựu mằn mặn làm cho anh liếm được vài lần thì không còn liếm nữa mà trở lên hôn ngay miệng. Anh tiếp tục cho bàn tay bay nhảy khắp hai bờ mông của Lựu, tay phải của anh vòng ra phía trước, lên vùng bụng, anh kéo cái vạt áo trắng nằm ngay ngắn trong cái váy đen của Lựu ra rồi đưa tay lần lên để sờ mó tứ tung, tay trái của anh rà ra phía sau lưng để tìm cái khoen áo nịt ngực . Chẳng bao lâu thì anh đã mở được cái khoen đó, tay phải anh rút cái áo nịt ngực xuống được một tấc, rồi anh đưa tay lên cảm giác cái bầu vú mát lạnh của con gái mới lớn. Bàn tay trái của anh cũng lòn ra phía trước để tìm bầu vú còn lại để xoa nắn.

– Thôi anh Don vô tắm rữa đi, để đồ đạc ở đây em dọn cho, quần áo dơ của anh thay xong thì quăng ra ngoài này để em xếp cho.
– OK-anh Don nói nhỏ có vẻ gượng ép xong thì tới bên va-li lấy quần áo đi tắm.

Don bước vào nhà tắm xã nước thật mạnh để trôi đi hết mồ hôi trên người, đầu óc vẫn miên man tới nhũ hoa của Lựu không có chiếc núm. Mười mấy tiếng trên máy bay làm cho anh cảm thấy mình mẩy hôi hám, rã rời.  Trong tư tưởng của anh vẫn không cam lòng về chuyện vừa rồi, đáng lẽ anh đã đè được Lựu ra giường làm một cú rồi… anh tắt nước, lau sơ thân người rồi định mở cửa bước ra phân trần chuyện vừa rồi và cũng định thực hiện cái ý định đè Lựu ra giường. Bỗng bên ngoài Lựu lên tiếng:

– Anh Don, em về trước nha, anh tắm rữa xong nằm nghỉ đi. Em đi đây một chút chuyện rồi chiều tối em sẽ trở lại.

Don chỉ kịp “ờ” lên một tiếng thì tiếng cửa trước đóng “ầm” lại. Anh lại lật đật bước trở vào bồn tắm mở nước nóng xã hơi, mà trong lòng tiếc hùi hụi.

Lựu bước ra cửa khách sạn với bộ đồ được chỉnh lại ngay ngắn. Nàng ngoắc tay ra hiệu cho anh Ben trờ xe tới. Xe của anh Ben bon bon nhắm theo đường 3 tháng 2 chạy thẳng.

– Còn một đứa nữa hả, mấy giờ tới, đi gấp được không ? – anh Ben lên tiếng hỏi Lựu.
– 5 giờ chiều, ảnh là Việt Kiều bên Úc, tên Minh, 27 tuổi – Lựu trả lờ , ngưng một lát rồi nói tiếp: trẻ hơn …

Chiều đó. Cũng như Don, Minh bước xuống phi trường ngơ ngơ ngáo ngáo bị mấy anh chàng tắc-xi bu quanh nên tỏ ra lúng túng. Xe của anh Ben lúc đó cũng vừa trờ tới. Lựu thấy đám đông đang bu quanh một anh chàng thanh niên mặt trắng trông có vẻ khờ khạo, nên vội vàng mở cửa xe chạy tới.

– Anh có phải anh Minh không ? Xin lỗi anh, em tới trễ vì bận đưa ba em đi bác sĩ -Lựu ra vẻ hối lỗi, thành khẩn giải thích .
– Không sao đâu ?- Minh trả lời cụt lủn mắt nhìn sơ trên thân thể nở nang của Lựu.
– Anh Minh, anh có chuyện gì không, bộ anh không khỏe hả, sao mọi người bu ở đây nhiều quá vậy- Lựu vừa nói vừa xách tay Minh tách ra khỏi đám đông.
– Anh vừa bước ra đây lớ ngớ tìm em thì bị một thằng chạy xe ngang giật phăng cái đồng hồ trên tay của anh.
– Trời , anh có sao không ?-Lựu ra vẻ quan tâm – Em có dặn trong email với anh rồi, cẩn thận mờ.
– Anh không sao, hơi bị trầy tay chút xíu thôi.
– Đâu đưa đây cho em coi … trời ơi sao dữ vậy nè – Lựu giả vờ hoảng hốt, chu đáo.

Sau khi lo vết trầy của Minh xong, cả hai dắt tay ra xe, vừa đi vừa truyện trò qua lại ra vẻ thân thiết như đôi tình nhân thắm thiết. Xe của anh Ben đâu đó chờ sẵn rè rè tới trước mặt hai người. Minh bước lên xe mặc tình cho Lựu luyến thoáng nói không ngừng. Anh vẫn còn chưa hoàn hồn vì cái vụ giựt đồ vừa rồi. Kể cũng lạ, anh đâu có định về Việt Nam chơi đâu chỉ vì ba má anh cứ thuyết phục anh phải về thăm thân nhân : “Con đã đi 20 mấy năm rồi chưa về, con nên về để ông bà nội chết mất thì tiếc lắm”. Minh cũng còn do dự chưa định mua vé máy bay bỗng tình cờ anh vào mục Tìm Bạn Bốn Phương trên mạng lưới chơi. Hình của Lựu nhìn quá “bắt mắt” nên anh liên lạc thử, không ngờ sau ba tháng liên lạc anh bỗng cảm thấy trở về Việt Nam để thăm ông bà là chuyện cần nên quyết định nghe theo lời ba má (?!).

Xe đỗ trước khách sạn Quê Hương, Lựu nắm tay Minh kéo thẳng vào phòng tiếp tân không quên ngoái lại nói với anh Ben :

– Anh đứng chờ em ở đây một tí .

Lựu dắt anh Minh lên lầu, khác với lần trước đi cùng Don, Lựu chủ động ôm chầm lấy Minh khi cánh cửa vừa đóng. Nàng choàng tay qua vai Minh hôn thật say đắm, làm cho Minh đi từ ngạc nhiên, ngẫn ngơ, cho tới không còn biết trời trăng gì, nhắm mắt hưởng thụ.

– Anh Minh!- Lựu chợt thều thào .
– Gì hả ? – Minh cũng bắt chước thều thào mặc dù chung quanh chẳng có ai.
– Anh yêu anh quá hà !
– Anh cũng vậy-anh Minh bất giác chỉ đành nói dóc, chứ anh yêu thân thể phì nhiêu của nàng hơn.

Sau khi nói lời nhớ nhung xong, Lựu chủ động kê miệng ngậm lấy môi của Minh và bắt đầu đẩy lui anh về phía đầu giường rồi bất thần nàng rút miệng trở về nhìn anh trong chốc lát, anh Minh còn đang chưa biết phản ứng như thế nào thì Lựu đưa hai tay lên đẩy thật mạnh vào ngực của anh làm anh phải ngã bật về phía sau nằm ngửa ra giường. Lựu cũng đồng thời nhảy phốc lên giường nằm sấp lên mình của Minh đặt một nụ hôn nóng hổi. Minh còn đang lim dim hưởng thụ cái lưỡi nóng bỏng ngọ ngoẹ trong miệng thì Lựu ngồi dậy cởi từng nút áo trên người Minh ra. Anh bây giờ không biết cảm giác ra sao mà chỉ thấy ảnh thở hì hục. ..  Nàng tuột xuống tới gối thì co chân lên rút một ống ra, rồi một ống nữa, cuối cùng nàng nắm lấy cái quần xì tòn teng đưa qua đưa lại trước mặt Minh , làm cho anh ấp úng chỉ nói được vài lời :
– Em thơm quá, em mặc đồ đẹp quá !.

Lựu chỉ mỉm cười, cái cười quỷ quái. Chỉ mới hồi trưa đây thôi nàng đâu có thơm tho như vậy, nàng cũng đâu có đồ lót reng màu đỏ đẹp đẻ thế (cái nàng đã mặc lúc trước là màu trắng). Những món đồ này do lấy từ nơi của Don, trong lúc anh đang tắm rữa. Nàng tiện tay xịt luôn dầu thơm vào những vùng kín, làm vừa nhanh vừa gọn như mọi chuyện đã tính trước trong lòng bàn tay. Don đâu có ngờ là Lựu đã lấy đi trước bộ đồ lót đỏ của anh mua tận bên Mỹ để đi khoe với Minh, anh cũng đâu có ngờ thùng rác ở phía dưới khách sạn Thống Nhất lại có bộ đồ lót của Lựu ném vào. Minh thì càng ngạc nhiên hơn so với Don, vì Lựu lại thơm mùi nước hoa cK, loại dầu chỉ vừa mới tung ra thị trường cách đây hai ngày thôi. Sự ngạc nhiên đó dẫn Minh lao vào vòng luyến ái như con thiêu thân gặp ánh đèn sáng lao vào chịu chết.  Lựu rên hì hà, hai tay bóp chặt bắp tay Minh, đầu Lựu nhấc cao, nàng đang cảm giác cái sướng chạy rần … Anh cảm thấy hơi mệt, cơn buồn ngủ từ đâu ập về, Minh nhắm mắt lim dim …

Tỉnh dậy, Minh thấy mình đang nằm trong căn phòng vắng lặng, trên người không một mãnh vải che thân. Lựu không có ở đó, và tất cả đồ đạc đều không cánh mà bay. Lúc đầu Minh còn tưởng Lựu đổi phòng dọn hết đồ đạc cho anh, nhưng sau đó phát giác ra Lựu đã “một đi không trở lại”. Thế là sạch sành sanh, tất cả đều trống vắng, tật không mang nhưng tiền mất hết, kể cả cái đồng hồ đeo trên tay và sợi dây chuyền vàng 2 chỉ cũng lẳng lặng bỏ đi không từ giả. Don cũng cùng chung kết quả, tuy đồ đạc không mất hết, nhưng cái passport đủ cho anh phải trồng hết tiền mang theo để chuộc lại.

Xem phan 1

Visited 41 times, 1 visit(s) today
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

Optionally add an image (JPEG only)

0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x