Việt Kiều nghỉ hưu ở đâu: Việt Nam nhộn nhịp hay Mỹ thanh bình?

Việt Kiều nghỉ hưu ở đâu: Việt Nam nhộn nhịp hay Mỹ thanh bình?
Mở đầu: Câu chuyện muôn thuở của Việt Kiều
Nhiều người Việt Nam sống ở nước ngoài – đặc biệt là tại Mỹ, Canada, Úc, châu Âu – khi bước vào tuổi hưu trí thường đặt ra một câu hỏi lớn: Nghỉ hưu ở đâu mới thực sự hạnh phúc? Có người chọn quay về Việt Nam để tận hưởng không khí quê hương, có người chỉ về vài tháng cho đỡ nhớ nhà rồi lại quay sang Mỹ, và cũng có người dứt khoát gắn bó dài lâu.
Đây không chỉ là một quyết định về nơi ở, mà còn là câu chuyện của sức khỏe, tài chính, tình cảm và cả ký ức tuổi thơ.
Nhóm 1: Người trên 60 tuổi nhưng khỏe mạnh
Theo quan sát, phần lớn những Việt Kiều trên 60, thậm chí 70 tuổi, nhưng không có bệnh nền như cao huyết áp, tiểu đường, tim mạch, lại chính là những người dám chọn sống lâu dài ở Việt Nam.
Họ có lương hưu từ Mỹ, Canada hoặc Úc, đủ để trang trải chi phí sinh hoạt ở Việt Nam – nơi mà giá cả rẻ hơn nhiều. Đi chợ, thuê nhà, ăn uống, thậm chí chăm sóc sức khỏe đều nhẹ nhàng hơn so với bên kia. Quan trọng hơn, họ khỏe mạnh, minh mẫn, có thể đi lại thoải mái, nên không quá lo ngại về y tế.
Với nhóm này, Việt Nam trở thành nơi để tận hưởng tuổi già: gần bạn bè, họ hàng, lại được sống trong sự nhộn nhịp và tình cảm.
Nhóm 2: Người 40–50 tuổi, giỏi kinh doanh
Có một nhóm Việt Kiều trẻ hơn, khoảng 40–50 tuổi, họ vốn là những người năng động, kinh doanh giỏi. Sau 15–20 năm ở Mỹ, họ đã tạo dựng được tài sản: bất động sản, tiệm nail, tiệm phở, hay thu nhập từ money market và cho thuê nhà.
Nhiều người mới 40 tuổi thôi đã không cần làm việc nữa. Họ chọn về Việt Nam, không chỉ để nghỉ ngơi mà còn mở quán cà phê, nhà hàng nhỏ – không phải để kiếm tiền mà để tìm niềm vui mỗi ngày.
Nhóm này khác hẳn với nhóm lớn tuổi. Họ khỏe, họ sung sức, lại có tiền và trải nghiệm. Họ đi du lịch khắp nơi trong nước, kết nối bạn bè, thậm chí tham gia các hoạt động xã hội. Với họ, sống ở Việt Nam là một lựa chọn đầy màu sắc.
Nhóm 3: Người chỉ ở 1–2 tháng
Không phải ai cũng trụ lại lâu. Rất nhiều Việt Kiều chỉ về Việt Nam trong 1–2 tháng rồi lại quay về Mỹ.
Lý do đầu tiên là sức khỏe. Nhiều người lớn tuổi cần uống thuốc mỗi ngày. Họ quen với hệ thống y tế Mỹ – nơi có bác sĩ gia đình, có Medicare, có bệnh viện gần nhà. Về Việt Nam, họ lo lắng nếu bệnh đột xuất thì không biết xoay sở ra sao.
Lý do thứ hai là tâm lý. Họ đã quen với sự trật tự, an toàn bên Mỹ. Ở Việt Nam vui thì có vui, nhưng cũng có bụi bặm, tiếng ồn, và nhiều thứ chưa quen. Vì vậy, họ chọn cách dung hòa: về Việt Nam ngắn hạn, rồi quay lại Mỹ cho yên tâm.
Mỹ thanh bình – Việt Nam nhộn nhịp
Cuộc sống ở Mỹ có thể được gọi là thanh bình. Đường xá rộng rãi, xe chạy ngay hàng thẳng lối, ít khi kẹt xe. Nhà cửa yên tĩnh, hàng xóm nhiều khi cả tháng mới chào nhau một lần. Với nhiều người, đó là thiên đường của sự bình an.
Trong khi đó, Việt Nam là sự nhộn nhịp. Quán xá mở cửa đến khuya, đường phố tấp nập, hàng xóm gần gũi. Không khí lúc nào cũng như có dòng chảy năng lượng. Có người thích sự yên tĩnh của Mỹ, nhưng cũng có người mê sự ồn ào, đông vui của Việt Nam.
Cái hay – cái dở đều rõ ràng. Và mỗi người chọn theo tính cách của mình.
Những khó khăn khi sống lâu dài ở Việt Nam
Tất nhiên, Việt Nam không phải lúc nào cũng là màu hồng. Việt Kiều sống lâu dài phải đối diện với nhiều thách thức:
- Giấy tờ, thủ tục hành chính: Rườm rà, đi tới đi lui nhiều lần. Ở Mỹ chỉ cần vài cú click online, còn ở Việt Nam có khi mất cả tuần.
- Y tế: Bệnh viện tư thì tốt nhưng chi phí cao. Bệnh viện công thì đông đúc, chờ đợi mệt mỏi. Người quen hệ thống Mỹ thường cảm thấy thiếu tự tin.
- Giao thông: Xe cộ đông, bụi bặm, biển báo đôi khi mờ hoặc bị che khuất.
- Tin đồn: Nhiều người lo sợ công an gây phiền. Nhưng thực tế, nếu sống đúng luật, có giấy tờ đầy đủ, thì không ai làm phiền cả.
Tâm lý con cái ở Mỹ
Một trở ngại lớn nữa là tâm lý con cái. Nhiều bậc cha mẹ thích về Việt Nam vì vui vẻ, gần gũi. Nhưng con cái ở Mỹ lại lo lắng.
“Ba mẹ cứ ở Mỹ đi, bên này có Medicare, có bệnh viện gần nhà. Ở Việt Nam lỡ bệnh thì ai lo?” – đó là điều con cái thường nói.
Thành ra, có gia đình phải dung hòa: cha mẹ về Việt Nam vài tháng cho thỏa nhớ quê, rồi lại bay về Mỹ. Nhưng sự giằng co này là có thật, và không phải ai cũng tìm được giải pháp.
Lựa chọn cuối cùng: Hạnh phúc là gì?
Cuối cùng, không có lựa chọn nào đúng hay sai. Quan trọng nhất là mình thấy an tâm và hạnh phúc ở đâu.
Hồi trẻ, chúng ta lao vào làm việc, kiếm tiền, lo cho gia đình. Vật chất là quan trọng. Nhưng khi về già, cái cần nhất lại là tinh thần: bình an trong tâm hồn, tình cảm gia đình, bạn bè để trò chuyện, sẻ chia.
Hạnh phúc không nằm ở ngôi nhà to hay nhỏ, không nằm ở Mỹ hay Việt Nam. Hạnh phúc nằm ở trái tim mình – ở cảm giác được yêu thương, được an toàn. Và trên hết, hạnh phúc là nơi có người chờ ta trở về.
Kết
Việt Nam hay Mỹ, nhộn nhịp hay thanh bình – mỗi nơi đều có cái hay, cái dở. Mỗi Việt Kiều đều có một câu chuyện riêng, một lý do riêng. Điều quan trọng là tìm cho mình một chỗ đứng, một mái nhà, một không gian mà mình cảm thấy hạnh phúc nhất.
VietKieu #NghiHuu #SongOVietNam #CuocSongMy #VietnamRetirement #USLife #ExpatLife #TonyTran