Việt Kiều Mỹ nói thật sau 2 năm sống ở Việt Nam: Thoải mái, nhưng không dễ thích nghi

Việt Kiều Mỹ nói thật sau 2 năm sống ở Việt Nam: Thoải mái, nhưng không dễ thích nghi
Giới thiệu
Sau hơn 30 năm sống tại Mỹ, tôi quyết định trở về Việt Nam để trải nghiệm cuộc sống quê hương. Ban đầu, tôi chỉ dự định ở vài tháng. Nhưng rồi, thời gian trôi qua, tôi ở lại đến nay đã tròn 2 năm. Trong suốt khoảng thời gian này, tôi đã đi qua rất nhiều cung bậc cảm xúc — từ sự thoải mái, nhẹ nhàng… cho đến cảm giác sốc, bối rối, và đôi khi là mệt mỏi. Bài viết này là một góc nhìn thật lòng, không tô hồng cũng không tiêu cực, dành cho những ai đang cân nhắc việc trở về Việt Nam sống lâu dài.
1. Sự thoải mái ban đầu
Phải nói thật, cảm giác đầu tiên khi sống lại ở Việt Nam là rất thoải mái. Không còn cảnh chạy deadline, không còn phải gồng mình trả tiền nhà, bảo hiểm, thuế má như ở Mỹ. Ở đây, tôi thuê một căn hộ studio nhỏ, chi phí chỉ khoảng 8-10 triệu đồng/tháng. Tiền điện, nước, ăn uống… tất cả cộng lại vẫn rẻ hơn rất nhiều so với Mỹ.
Mỗi sáng, tôi ra công viên đi bộ, nghe tiếng chào của người hàng xóm. Buổi trưa, tôi ăn cơm tấm, bún bò Huế, phở… chỉ khoảng 50.000 đồng, tương đương 2 đô la. Tối đến, tôi dạo chợ đêm, mua trái cây và nói chuyện với mấy cô bán hàng như người quen lâu năm. Ở Mỹ, để có được cảm giác “thuộc về” như vậy là rất khó.
2. Nhưng rồi hiện thực đến…
Sau vài tháng đầu yên bình, tôi bắt đầu cảm nhận những điều không dễ chịu của cuộc sống tại Việt Nam.
⚠️ Giao thông và mức phạt
Luật giao thông ở Việt Nam rất khác Mỹ. Nhiều biển báo bị cây che khuất, ngã tư thiếu đèn rõ ràng. Có lần tôi quẹo phải và bị phạt đến gần 15 triệu đồng – một cú sốc thực sự. Tôi cảm thấy như mình vô tình bước vào một cái bẫy giao thông.
Trong khi đó, ở Mỹ, mọi thứ rõ ràng, minh bạch. Có lần tôi bị cảnh sát chặn lại vì chạy nhanh – tôi giải thích đang gấp đi thi, và anh cảnh sát chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở rồi cho đi.
⚠️ Thủ tục hành chính
Việc xin giấy tờ ở Việt Nam giống như trò “đuổi hình bắt bóng”. Gọi điện thì không ai bắt máy, hoặc bị chuyển lòng vòng từ phường sang quận, từ người này sang người khác. Tôi nhiều lần bị rối và không biết ai thật sự có trách nhiệm.
⚠️ Y tế và dịch vụ công
Tôi từng đưa người quen đi bệnh viện. Chúng tôi phải ngồi chờ từ sáng đến chiều. Không khí thì ngột ngạt, người bệnh chen chúc. Dù chi phí rẻ, nhưng chất lượng dịch vụ và thời gian chờ đợi khiến tôi cảm thấy kiệt sức.
⚠️ Thực phẩm và niềm tin
Vấn đề thực phẩm là điều tôi lo nhất. Có quá nhiều vụ hàng giả, hàng nhái, thực phẩm bẩn. Có clip quay cả đống thuốc, thực phẩm chức năng bị vứt ngoài đường. Mỗi lần đi chợ, tôi phải đắn đo, cân nhắc rất nhiều.
3. Lời khuyên thật lòng cho Việt Kiều
Tôi không phủ nhận: Việt Nam là quê hương. Là nơi có tiếng rao sáng, bát phở thơm, hàng cây xưa cũ. Nhưng nếu bạn đã sống ở nước ngoài 20–30 năm, đừng nghĩ rằng về Việt Nam là điều dễ dàng.
Tôi khuyên bạn hãy về sống thử vài tháng, trước khi bán hết nhà cửa, xe cộ ở nước ngoài. Trải nghiệm thật – từ việc đi chợ, lái xe, làm giấy tờ, đi bệnh viện – rồi hãy quyết định.
Vì sao? Vì bạn có thể sẽ không hợp. Bạn sẽ cảm thấy ngột ngạt, bức bối, hoặc không chịu được những điều tưởng chừng nhỏ nhặt mỗi ngày. Có người chỉ sống được 2–3 tháng là quay về Mỹ.
4. Hạnh phúc là gì?
Cuối cùng, tôi nhận ra: sống ở đâu không quan trọng bằng việc mình sống như thế nào. Hạnh phúc không nằm ở Việt Nam hay Mỹ, không nằm ở quê nhà hay xứ người — mà là nơi nào có người chờ ta trở về.
Hạnh phúc là một cảm giác nằm trong tim, không phải ở địa điểm.
ViệtKiềuMỹ #CuộcSốngViệtNam #TrảiNghiệmThựcTế #GócNhìnViệtKiều #ĐịnhCưViệtNam #ViệtKiềuVềNước #SốcVănHóaNgược #HạnhPhúcLàGì