Góc nhìn Việt Nam: “Đi Du Học ở Mỹ được rồi, về làm gì?”
Đây là những tâm sự thật của một bạn du học sinh Mỹ hiện đang ở Việt Nam hè 2014. Tôi quyết định giấu tên người chia sẻ câu chuyện này.
Góc nhìn Việt Nam: “Đi Mỹ được rồi, về làm gì?”
“Tôi năm nay 21 tuổi, đang du học tại Mỹ. Kết thúc 4 năm Đại học, tôi muốn về Việt Nam. Nhưng ai cũng ngăn cản: “Đi đi, đừng về!”
Bố mẹ tôi làm trong ngành y. Hai người bắt đầu nói về chuyện du học và định cư tại Mỹ khi tôi mới học 11. Mẹ thường hay kể công việc hằng ngày tại bệnh viện, để tôi hiểu lời hối thúc “đừng về Việt Nam” bắt nguồn từ 20 năm sống trong bức xúc của mẹ:
“Bệnh viện của mẹ có một bác giám đốc lên chức từ những năm 80. Kể từ đó, bác đã cho không biết bao nhiêu họ hàng từ Bắc, Trung vào làm hộ lý, điều dưỡng, kỹ thuật viên,… Với “quyền lực mềm” của giám đốc, bác chỉ nói một tiếng, có anh trưởng khoa nào không dám nhận người? Toàn con ông cháu cha. Còn những sinh viên chính quy, nắm tấm bằng Đại học, phải trầy trật khổ sở để được bước chân vào cổng viện. Không chỉ ở đây, mà bất cứ nơi đâu tại Việt Nam này cũng có “quyền lực mềm” giống thế hoặc hơn thế. Nhiễu nhương lắm. Hách dịch lắm. Về làm gì hả con?”
Khi không thuyết phục được tôi, ba mẹ viện đến dì. Dì bảo: “Dì hiểu là con muốn về Việt Nam để cống hiến. Nhưng, ở nơi này, tài năng của con không có cơ hội phát triển. Tìm cách định cư đi. Khi đã có kinh tế, con muốn làm gì cho quê hương mà chẳng được!” Không chỉ bố mẹ, dì, mà các bác đang sống ở Mỹ đều đồng ý với quan điểm ấy.
Lăng kính Mỹ: “Lý do nào để quay về quê hương?”
Trong vòng tròn bạn bè của tôi, chỉ ra ai không muốn về Việt Nam thì rất dễ. Còn tìm người quyết tâm trở lại thì thật khó khăn. Nhiều bạn lưỡng lự, không ai dám chắc chắn hai chữ: “Sẽ về!”
Tôi có một cô bạn thân đang học ngành Công nghệ thực phẩm. Cô bảo: “Ngành mình học, về nước không xài được. Còn đường ở Canada thì rộng mở. Mình không muốn trở về để chật vật kiếm một chỗ làm sau 4 năm vất vả!”
Một người bạn khác chia sẻ: “Từ lúc quyết tâm theo đuổi sự nghiệp sản xuất âm nhạc, mình đã biết. Tại Việt Nam, mình sẽ không làm được.”
Một chị theo học kinh tế thì bảo: “Đơn giản chị không muốn!” Chị đang đi thực tập rất nhiều nơi, kiếm tìm một chỗ tài trợ visa cho mình.
Anh bạn học kỹ sư hóa, vừa apply thạc sĩ thành công nói với tôi: “Anh thích nghiên cứu khoa học, Việt Nam sao có đất cho anh? Về ư? Anh không thể”.
Những thằng Mỹ thì hỏi thẳng vào mặt tôi: “Tụi mày từ Việt Nam đến đây học, thụ hưởng văn hóa của tụi tao, thụ hưởng cả những đồng tiền bố mẹ tao còng lưng đóng thuế. Học xong mày phủi tay quay về nước, thế thì có công bằng với tụi tao hay không?”
Giữa dòng ý kiến “Đi đi, đừng về!” dữ dằn như thác lũ đẩy tôi lùi lại, tôi nhìn về quê hương, cố gắng tìm một lý do cho mình quay lại. Nhưng tìm hoài mà không thấy. Chưa bao giờ sách giáo khoa nói về những cái cúi đầu của chúng tôi trên đất Mỹ, vì nỗi tự ti quê hương thua kém hơn, mà chỉ bảo: “Nước ta rừng vàng biển bạc.”
Chưa bao giờ chúng tôi được dạy về “trách nhiệm công dân”. Chúng tôi chỉ học ganh đua điểm số, chứ không học cách cùng nắm tay nhau mà đi xây dựng đất nước.
Chưa bao giờ bố mẹ nói tôi phải có trách nhiệm với Việt Nam, mà chỉ nói: “Đừng về để dẫm vào đường cụt. Trên mảnh đất này, người tài không có cơ hội. Vì tương lai của con, hãy đi đi!”
Việt Nam ơi, người có cho tôi một lý do để trở về?”
Đỗ Thanh Lam
Chi co may thang ngu moi hoc xong DH o My roi ve VN tim viec, luong o VN bao nhieu? Neu ban hoc xong nganh Bac si hay Nha Si, ban lam viec o My ban se co luong it nhat cung 100.000 dollars/ nam, neu ban mo phong mach cho chinh ban hay phong nha si luong co the gap 5, 7 lan khi ban di lam cho phong mach khac…..toi khong phai noi chieu cac ban cung da hieu. Ngoai tru con ong chau cha khi hoc xong tro ve nuoc duoc giu nhung chuc vu quan trong trong chinh quyen, thang chuc, tha ho ma “an” thi khoi phai noi, luong ky su o day cung vom vem tu 50.000 toi 60.000 dollars/nam
Tôi không hiểu tại sao các du học sinh sang đây 10 người thì 8 người đả tìm cách ỡ lại USA. Tôi có quen biết mấy người du học sinh nữ sang du học bên đây rồi tìm chồng người Mĩ gốc Việt, và sau đó làm Nail không đi học nữa. Họ nói là làm nail kiếm được khoãng 100 triệu mổi tháng, học lấy bằng cấp đại học rồi về Vietnam làm việc chỉ kiếm được nhiều lắm là 30 triệu 1 tháng, nếu có quen biết, nếu không quen biết ai thì khó tìm được việc làm tại VN. Do đó 80% du học sinh sang US là tìm cách ở lại đây.
Con nguoi dac biet la phu nu Viet hien nay rat nong can thay dong tien va su tan tien cua mot quoc gia hoa le ma dua theo .Khong co mo uoc hay y thuc kien tri gi ca . Neu nhu co mo uoc thi con nguoi moi phat trien dat nuoc moi phat trien . Minh su dung tu mo uoc , uoc ao o day khong phai chi chinh ban than ma chi mo uoc uoc ao cho mot ngay mai cua dat nuoc do .Minh hoc tap day khong phai vi tuong lai cua minh khong ma co ca nuoc Viet Nam huong thu do moi goi la mo uoc . Neu nhu co long mo uoc lam 100 trieu o My mot thang khong bang lam 5 trieu o Viet Nam vi do la miinh hien dang tri tue kien thuc ,tai nang ma minh hoc duoc lam mot phan qua nho dang va xay dung them cho Viet Nam dat me .
Thi du nhu Viet Nam ta chu co nhung cong trinh nghien cuu khoa hoc tinh vi ,minh lai la mot nguoi du hoc da hoc duoc cung chuong trinh khoa hoc tinh vi do ma dem ve Viet Nam nhu mot cau noi mo ra cho cac em nho o Viet Nam hoc ,mot nguoi lam khong duoc 10 nguoi 100 nguoi hoc cai do to chuc lai yeu cau nha nuoc mo ra mot cho de nhom xay dung nhung cong trinh minh da hoc duoc hien dang cho dan toc que huong Viet Nam . De mot ngay kia Viet Nam cung giau manh nhung Chau Au ,Chau A . Moi nguoi khong thay nhuc vi cac nuoc khac noi minh ngheo sao . Khong phai Viet Nam ngheo ma chinh vi con nguoi Viet Nam ngheo ve tat ca .
Các bạn nói những câu mà mình không thể đáp ứng được nước Việt Nam tuy nhỏ nghèo khổ nhưng là nơi chôn nao cắt rún từ lúc trào đời. Không phải Việt Nam không tạo cơ hội cho các bạn mở rộng tài năng của mình mà những cái suy nghỉ của bạn mới chính là thủ phạm không cho Việt Nam có cơ hội đổi mới đó. Nếu nhưng bạn muốn xây dựng tổ quốc giúp Việt Nam đứng lên bằng cách nước lớn thì các bạn nên dùng những gì mình học được ở nước bạn đem về bồi dắp quê nhà. Ý trí sẽ giúp con người thành công trong mọi hoàn cảnh khắc nghiệt nhất không phải sau. Ở Việt Nam những công trình hoá hoạ chưa có tại sao mọi người ở phương xa học được từ những nước lớn cái tốt cái hay tuy một người làm không được nhưng nhiều người Việt học được và cùng nhau tạo nên một công trình trên quê hương Việt Nam ta, cho cũng có với những nước khác. Lúc đầu cục khổ nhưng vài năm sau thì sau không ai biết được phải không?
Nuoc Việt Nam làm sao tạo ra nhưng công trình khoa học hiện đại được nước Việt Nam chỉ vật thể linh thieng văn hoá đã tạo ra từ thiên nhiên trời đất tạo ra con người Việt Nam, nước Việt Nam không chân không tay sáng tạo ra những công trình khoa học hiện đại được nước Việt Nam chỉ có thể tạo ra sinh linh cây cỏ chim thú phong cảnh văn hoá sắc xảo chỉ có ở Việt Nam mới có, Việt Nam tạo con người Việt con người có tay có chân có đầu óc, tại sao con người không cải tạo lại cho Việt Nam mà con người lại yêu cầu Việt Nam đạo điều kiên cho người Việt. Chính người Việt phải có trách nhiệm cho Việt Nam một cơ hội để phát triển cùng bạn bè năm châu đó các bạn biết chư. Mình là một cô gái Việt chỉ có 20 tuổi mà còn biết tính trách nhiệm với quê hương tổ quốc Việt Nam hơn 4000 năm xây dựng mà các bạn không biết sau.