em đẹp nhất khi em cười

"anh" ! chẳng biết giờ này ở nơi xa đó "anh" có còn từng ngày dõi mắt nhìn theo từng bước chân của pé út không? không biết tại sao thời gian gần đây pé út lại cứ hay nghĩ về những ngày xưa ấy . những tháng ngày mà anh em mình lúc nào cũng ở bên nhau.

ngày ấy em chỉ là một cô pé ngổ ngáo, ngốc xít, và "anh" luôn là một ông anh đáng yêu lúc nào cũng sẵn sàng chìu theo những đòi hỏi quá đáng của em.

làm sao em quên được những kỉ niệm đẹp mà "anh" đã danh cho em cơ chứ?

"anh" dạy cho em biết yêu mưa, "anh" bảo với em rằng "mỗi khi anh buồn và cảm thấy cô đơn anh thương đi dạo dưới trời mưa và sẽ không buồn nữa". lúc đó em chẳng hiều tại sao. nhưng giờ đây mỗi khi buồn em cũng hay đi dạo dưới trời mưa và chợt nhận ra rằng đây là một cách ngụy trang tốt nhất. sẽ chẳng ai nhận ra đâu là mưa và đâu là nước mắt phài không "anh"?

anh dạy em cảm nhận vẻ đẹp của những cánh hoa lục bình. ngày đó khi biết rằng em yêu màu tím ."anh" đã đưa em đến nhà "anh" nơi mà ngày xưa em hay trêu rằng đó là một căn nhà trên đảo vì xung quanh nhà những con mương nhỏ trồng toàn cây lục bình. " anh" bảo: " hoa luc bình tuy đẹp nhưng mỏng manh lắm, chi cần 1 cái chạm tay mạnh thui là những cánh hoa ấy cũng sẽ không còn nguyên vẹn, em hãy hoc cách trân trong nhưng cánh hoa ấy đi như trân trọng chính những gì mà em đang có, tuy nhìn thấy trước mắt nhưng nếu không biết cách gìn giữ thì nó cũng sẽ vụt mất

có lẽ lúc ấy em còn quá nhỏ, quá nhỏ để hiểu được những gì "anh" nói. quá nhỏ để nhận ra những thay đổi trong "anh", quá nhỏ để nhận ra những tình cảm mà "anh" dành cho em.

em ghét "anh" khi tự dưng "anh' trở nên cộc cằn thô lỗ, "anh" không còn là "anh" như những ngày đầu. em ghét "anh" khi tự dưng đi làm ăn xa mà không một lời chào từ biệt cô em gái của "anh"

ngày biết anh đi lên thành phố lập nghiệp, hôm ấy trời mưa rất to. em đi dưới mưa hàng giờ liền để suy nghĩ ra một lý do nào đó cho việc ra đi không 1 lời chào tạm biệt của anh. không hiểu sao hôm ấy nước mưa lai măn đến thế?

ngày tháng trôi qua viêc học đã giúp em dần quên đi 1 người anh trai đáng ghét và vô trách nhiêm như "anh". em chẳng con tin ai nữa và em ghét những ai hay cợt đùa và gọi em là em gái.

có lẽ em sẽ ghét anh cho đến hết cuôc đời khi ngày ấy em và em gái của anh không tinh cờ là bạn hoc chung một lớp. em ghét anh và cũng ghét luôn cả em gái của anh, nhưng rồi dần dần em và cô ấy đã thành đôi bạn thân.

cô ấy bảo rằng có 1 thứ muốn đua cho em xem. vậy là em lại đến nhà anh. xung quanh nhà vẫn ngập tràn 1 màu hoa tím biếc.

cô ấy cẩn thận trao cho em 1 quyển sổ.......

ngày...tháng...năm...

hôm nay trời mưa to quá, pé út đứng nép sát vào mình, chắc là em lạnh và sợ lắm. muốn ôm chặt lấy em , nói với em rằng em đừng sợ nhưng minh biết là mình không đủ sức ôm chặt em cả đời nên thay vì kéo em lại gần mình lại đẩy em ra xa mình hơn với lý do là " con gái phải biết giữ ý, đừng đứng gần con trai như vậy". pé út đã giận mình

ngày...tháng...năm....

mình lại có những lời nói không hay làm pé út giận, rồi khóc. thấy em khóc mình muốn lại gần xin lỗi em rồi ôm chặt lấy em nhưng mình biết mình không thể đủ sức ôm em cả đời nên thôi thì hãy cứ để em ghét minh đi vậy

ngày...tháng...năm...

minh biết thời gian của mình không còn nhiều nữa. minh phải xa tất cả mọi người thật sao. minh không muốn. không muốn kết thúc như thế này. nhưng đành phải chấp nhận thôi. mình phải đi, không thể đề pé út thấy tình trạng của mình bây giờ được. pé út ơi anh xin lỗi. xin lỗi em về tất cả. em hãy cứ ghét anh đi, ghét thật nhiều vào, miễn sao em đừng bao giờ phải buồn và khóc vì anh nữa.

ngày...tháng...năm...

minh cảm thấy mệt mỏi. mệt mỏi khi nghĩ về em. tại sao ông trời ban cho minh cuộc sống ngắn ngủi mà còn để mình gặp em, yêu em.

pé út ơi giờ này em đang làm gì, em có còn giận anh nữa không. anh xin lỗi vì đã không thực hiện được lời húa là sẽ làm 1 người anh trai tốt, luôn ở bên cạnh em, chăm sóc cho em. anh phải đi rồi , số phận đã buộc anh phải xa em mà không thể nói với em 1 lời chào từ biệt. chẳng thà cứ để em gét anh đi như vậy anh sẽ nhẹ lòng hơn.

có 1 chuyên anh muốn nói với em mà có lẽ anh sẽ không bao giờ nói được rằng với anh nụ cười của em là tất cả. em sẽ đẹp hơn khi em cười và anh cũng hy vọng rằng ơ 1 nơi nào đó khi nhìn về phía em, anh luôn thấy đươc nụ cười rang rỡ ấy

em như chết lặng khi biết rằng em không bao gio găp được "anh" nua .

thì ra anh biết trước minh không thể sống đươc khi căn bệnh nan y quái ác đang tưng bước từng bước đem anh đi.

thì ra những thay đổi của anh la do anh cố tình. anh cô tình để em ghét anh. anh thật ngốc. tại sao phải lam như vậy?

cầm quyển nhật ký của anh trên tay, một cơn gió nhẹ thổi qua làm những cánh hoa lục bình lay động. em chợt nhớ tới những lời anh nói khi xưa " hãy trân trọng những gì đang có vì hanh phúc cũng như những cánh lục bình , thật mong manh, dễ vỡ"

ngày tháng trôi qua.... giờ đây em đã đủ lớn để hiểu đươc những tình cảm khi xưa "anh" dành cho em.

hôm nay, đi giữa cánh đồng lồng lộng gió xa xa là những cánh hoa luc bình tím biếc em thầm cảm ơn "anh", cảm ơn những tình cảm "anh" dành cho em. em sẽ luôn luôn cười, cười thật tươi vì em biết rằng ở 1phương trời xa xôi nào đó "anh" luôn dõi mắt theo em.

.....những cánh hoa luc bình đang khẽ rung rinh theo làn gió... có lẽ "anh" đang mỉm cười với em......

💖Liên hệ 💙Gói hổ trợ 💜Tin tức 💚Nội qui 💛Bảo mật 💞Blog VN 💝Blog English
💕Vietdating.us - Tìm bạn bốn phương, Hẹn hò, Kết bạn, Làm quen Online
💝 Tìm bạn bốn phương và hẹn hò theo các tiểu bang, tỉnh, thành phố
💖Việtnam-VN 💗USA-Mỹ 💙Nước Úc 💘Canada 💜Anh Quốc 💚Nước Pháp 💛Nước Đức 💞Nước Nhật