Chuyện tình của nữ chính trị gia nổi tiếng nhất Myanmar

Để chiến đấu cho tự do và dân chủ của Myanmar, bà Suu Kyi đã nuốt nước mắt không về nước nói lời vĩnh biệt với người chồng đang hấp hối. 

Ba Suu Kyi ben canh chong ong Michael Aris

Là con gái người anh hùng lập quốc Aung San vĩ đại, người đã bị ám sát khi con gái mới chỉ hai tuổi, bà Aung San Suu Kyi, lãnh đạo đảng đối lập Liên minh Quốc gia vì dân chủ Myanmar (NLD), lớn lên với nỗi đau đáu về di sản còn dang dở của cha, theo Telegraph.

Năm 1964, bà được mẹ gửi đi du học tại trường Đại học Oxford, nơi bà được người giám hộ Lord Gore-Booth giới thiệu với ông Michael Aris, người sau này trở thành chồng bà. Ông Michael học ngành lịch sử ở Durham nhưng lại có niềm đam mê với vương quốc Bhutan. Ông thấy bà Suu giống như hiện thân cho tình yêu mà ông dành cho phương Đông. Tuy nhiên, khi nhận lời cầu hôn của ông Michael, bà Suu đã giao ước rằng nếu đất nước cần bà, bà sẽ trở về. Và ông Michael đồng ý.

Trong 16 năm tiếp theo, bà Suu Kyi chế ngự sức mạnh phi thường của mình và trở thành một người nội trợ hoàn hảo. Khi hai con trai của họ, Alexander và Kim, chào đời, bà lại chuyên tâm vào việc nhà và chăm sóc các con. Thậm chí bà còn khiến những người bạn nữ bực bội khi khăng khăng đòi ủi tất cho chồng và tự mình lau dọn nhà cửa.

Một đêm yên tĩnh năm 1988, khi vợ chồng bà Su đang ngồi đọc sách ở Oxford, họ nhận được cú điện thoại thông báo mẹ bà Suu bị đột quỵ. Bà bèn bắt chuyến bay trở về Rangoon với dự định ban đầu là ở lại vài tuần, nhưng thành phố lúc này trong tình trạng hỗn loạn. Một loạt các cuộc đối đầu bạo lực với quân đội đã khiến cả đất nước rơi vào tình trạng tê liệt.

Lúc đến bệnh viện Rangoon để chăm mẹ, bà thấy các khu bệnh đầy sinh viên bị thương nằm chờ chết. Vì các cuộc tụ họp công cộng bị cấm, bệnh viện trở thành tâm điểm của một cuộc cách mạng không có người dẫn đầu, và thông tin con gái vị tướng anh hùng Aung San trở về nước đã nhanh chóng lan đi.

Khi một đoàn học giả đề nghị bà Suu lên lãnh đạo phong trào dân chủ, bà đồng ý và nghĩ rằng một khi cuộc bầu cử được diễn ra, bà sẽ được tự do để quay trở lại Oxford. Chỉ hai tháng trước, bà còn là một người nội trợ toàn tâm cho gia đình, nhưng bây giờ lại dẫn đầu một cuộc nổi dậy của quần chúng chống lại chế độ quân sự hà khắc.

Trong khi đó ở Anh, ông Michael chỉ biết lo lắng dõi theo tin tức của vợ khi bà Suu đi khắp nơi vận động cho dân chủ. Bà ngày càng trở nên nổi tiếng, nhưng quân đội lại tìm cách cản trở bà, đồng thời bắt nhiều thành viên trong đảng NLD. Ông Michael sợ vợ cũng sẽ bị ám sát giống cha. Năm 1989, khi bà Suu bị quản thúc tại nhà, an ủi duy nhất của ông là việc ấy ít nhất giúp ông yên tâm bởi tính mạng của bà không bị đe dọa.

Ông Michael đã đền đáp tất cả những năm tháng tận tụy mà bà Suu dành cho ông trước đây bằng một lòng vị tha vô bờ bến và phát động một chiến dịch vận động để giúp bà trở thành một biểu tượng quốc tế. Tuy nhiên, ông cẩn thận giữ kín công việc của mình, bởi một khi bà nổi lên như là lãnh đạo của phong trào dân chủ mới, quân đội sẽ lợi dụng việc bà đã kết hôn với người nước ngoài để công kích, bôi nhọ, xuyên tạc bà trên báo chí Myanmar.

Kyi, Lanh dao Dang Doi Lap (NLD)

5 năm sau đó, khi các con của họ đã trở thành những chàng trai trẻ, bà Suu vẫn đang bị quản thúc tại nhà và bị cô lập. Bà tập thiền, đọc sách về Phật giáo và nghiên cứu những bài viết của Mandela và Gandhi. Suốt thời gian đó, ông Michael chỉ được vào thăm vợ hai lần. Tuy nhiên, đây là một hình thức cầm tù đặc biệt, vì bất cứ lúc nào bà Suu cũng có thể yêu cầu được đưa tới sân bay và bay về với gia đình.

Nhưng cả bà Suu và chồng đều không muốn làm vậy. Tuy rất đau khổ vì nhớ vợ và tiếp tục gây sức ép chính trị đằng sau hậu trường, ông hiểu bà là một phần của lịch sử đất nước Myanmar. Ông giữ nguyên trang sách mà bà Suu đọc khi nhận được cuộc gọi trở về quê hương. Ông trang trí các bức tường trong nhà bằng những chứng chỉ giải thưởng của vợ, trong đó có giải Nobel Hòa bình năm 1991. Trên giường ngủ, ông treo một bức ảnh lớn của vợ.

Trong suốt khoảng thời gian dài không liên lạc được với nhau, ông Michael lo lắng bà Suu có thể đã chết. Chỉ khi nghe có người kể rằng họ nghe thấy tiếng đàn piano khi đi ngang qua nhà bà, ông mới cảm thấy yên tâm. Khi cây đàn bị hỏng, ông cũng mất đi cả sự bảo đảm mong manh đó.

Đến năm 1995, ông Michael bất ngờ nhận được cuộc gọi của bà Suu từ Đại sứ quán Anh. Một lần nữa bà lại được thả tự do. Lúc này ông Michael và các con được cấp visa để bay tới Myanmar. Khi bà Suu nhìn thấy Kim, đứa con trai út, bà đã rất kinh ngạc bởi cậu bé ngày nào đã trở thành một chàng trai trẻ. Bà thừa nhận có thể sẽ không nhận ra con nếu gặp Kim trên phố.

Nhưng bà Suu đã trở thành một chính trị gia có tầm cỡ, những năm tháng bị giam trong cô lập đã giúp bà tôi luyện một quyết tâm sắt đá, và bà đã quyết định ở lại đất nước của mình để đấu tranh, ngay cả khi cái giá phải trả là phải xa chồng con thêm thời gian nữa.

Cuộc gặp đó cũng là lần cuối cùng vợ chồng bà Suu nhìn thấy nhau. Ba năm sau, ông Michael biết tin mình đang bị ung thư giai đoạn cuối. Ông gọi cho bà để báo tin xấu và ngay lập tức xin visa đến Myanmar để được nói lời từ biệt bà. Hồ sơ xin visa của ông bị từ chối, ông tiếp tục xin thêm 30 lần nữa, trong khi sức khỏe xuống cấp nhanh chóng. Một số nhân vật nổi tiếng như Giáo hoàng và Tổng thống Mỹ Bill Clinton, cũng viết thư khiếu nại chính quyền quân đội Myanmar nhưng đều vô ích. Cuối cùng, một quan chức quân đội tới gặp bà Suu và nói rằng bà có thể nói lời vĩnh biệt chồng, nhưng sẽ phải bay về Anh và không bao giờ được trở về Myanmar.

Sự lựa chọn âm thầm ám ảnh bà suốt 10 năm xa cách chồng con lúc này trở thành một tối hậu thư rõ ràng: bà phải chọn giữa gia đình và tổ quốc. Bà vô cùng đau đớn. Nếu đồng ý rời khỏi Myanmar về Anh, hai vợ chồng bà đều biết điều đó đồng nghĩa với việc tất cả những gì họ đã cùng nhau chiến đấu vì dân chủ tự do sẽ chẳng còn ý nghĩa gì. Bà Suu gọi cho Michael từ Đại sứ quán Anh hỏi ý kiến ông, và ông kiên quyết nói với bà đừng bao giờ nghĩ đến việc đó.

Nhà báo Fergal Keane, người từng được gặp bà Suu vài lần, miêu tả bà là một phụ nữ sắt đá. Keane cho biết khi nhận ra mình sẽ không thể gặp lại chồng nữa, bà mặc một chiếc váy màu ông yêu thích, cài một bông hồng lên mái tóc, đến Đại sứ quán Anh để quay một đoạn video nói lời chia tay chồng. Trong video, bà nói tình yêu mà ông dành cho bà chính là điểm tựa, là sức mạnh cho bà bao nhiêu năm qua. Đoạn phim được chuyển lậu ra khỏi Myanmar, nhưng khi đến được nước Anh thì ông Michael đã mất được hai ngày.

Hướng Dương (Theo Vnexpress)

Visited 1 times, 1 visit(s) today


Vinh Danh THIÊN CHÚA trên trời, 
Bình an dưới thế cho loài người Chúa thương" (Luca 2:14)

God Bless VIETNAM!






Facebook: https://www.facebook.com/tonytran3000

Youtube videos Tony: https://www.youtube.com/c/TonyTran3000


Binh luan

Leave a Reply to Danny dieu Cancel reply

Muốn đăng ý kiến hay tìm bạn mới, ghi vào khung dưới. Email: Viết không có dấu, các chữ Đ thì viết thành chữ D(ví dụ tên Đăng Điền, bạn ghi DangDien). Nếu không có email, bạn ghi số điện thoại, cộng thêm @gmail.com (không có khoãn trống, ví dụ: 092518287@gmail.com). Bấm vào Choose File và chọn hình. Sau đó, bấm Đăng Ý Kiến *

Optionally add an image (JPEG only)

  1. Toi chuc tung ba co long hinh sinh voi tam long vang de cuu dat nuoc khoi che do doc tai xin chua phuoc cho ba ‘ khi toi doc tin nay toi roi nuoc mat , toi cung uoc ao duc nuoc cua toi duoc day loi che do doc tai tai Viet Nam toi rat kinh trong ba xin gin giu ba cho toi bai hoc qui bao ,toi rat yeu dat nuoc viet nam duoc thay doi giong dat nuoc cua ba

Leave a Reply to Danny dieu Cancel reply

Muốn đăng ý kiến hay tìm bạn mới, ghi vào khung dưới. Email: Viết không có dấu, các chữ Đ thì viết thành chữ D(ví dụ tên Đăng Điền, bạn ghi DangDien). Nếu không có email, bạn ghi số điện thoại, cộng thêm @gmail.com (không có khoãn trống, ví dụ: 092518287@gmail.com). Bấm vào Choose File và chọn hình. Sau đó, bấm Đăng Ý Kiến *

Optionally add an image (JPEG only)